Tác giả: admin

  • Tôi dành dụm suốt 8 năm xây căn biệt thự cho bố mẹ, nhưng nhà vừa xây xong thì gia đình anh chị họ chi::ếm hết

    Tôi dành dụm suốt 8 năm xây căn biệt thự cho bố mẹ, nhưng nhà vừa xây xong thì gia đình anh chị họ chi::ếm hết

    Sài Gòn những đêm mưa tầm tã, khi ánh đèn đường nhòe đi qua cửa kính văn phòng tầng 20, tôi vẫn ngồi đó, gõ lạch cạch trên bàn phím. Đồng nghiệp hỏi tôi bán mạng vì cái gì, tôi chỉ cười trừ. Họ không biết rằng, trong ví tôi luôn kẹp tấm ảnh ố vàng chụp bố mẹ đứng trước căn nhà cấp bốn mái ngói rêu phong, tường vôi bong tróc loang lổ như những vết sẹo thời gian.

    Từ ngày rời quê lên phố lập nghiệp, tôi đã nuôi một tham vọng cháy bỏng: Tôi phải thay đổi cuộc đời của bố mẹ. Tôi muốn bù đắp cho những ngày tháng bố còng lưng cày ruộng, mẹ buốt tay cấy lúa giữa trời đông để nuôi tôi ăn học. Kế hoạch “Ngôi nhà mơ ước” được tôi âm thầm thực hiện suốt năm năm trời. Tôi dè sẻn từng bữa ăn, chắt chiu từng đồng thưởng dự án, từ chối những cuộc vui xa xỉ. Tất cả chỉ để đổi lấy bản vẽ thiết kế hoàn hảo nhất, những viên gạch chất lượng nhất cho mảnh đất quê hương.

    Bố mẹ tôi, hai con người cả đời lam lũ, vẫn sống trong sự giản đơn đến khắc khổ. Hàng xóm láng giềng thường hay ghé qua chặc lưỡi: “Con Hương sống sung sướng trên phố mà để ông bà ở cái nhà dột nát thế này à?”. Bố mẹ tôi chỉ cười hiền, bênh vực: “Nó còn trẻ, còn lo sự nghiệp, chúng tôi ở thế này quen rồi”. Nghe những lời ấy qua điện thoại, lòng tôi thắt lại, nhưng tôi cắn răng không giải thích. Tôi muốn mang đến một sự bùng nổ, một món quà bất ngờ khiến họ vỡ òa trong hạnh phúc.

    Ngày khởi công, tôi bí mật về quê, đứng từ xa nhìn đội thợ đo đạc trên mảnh đất vườn rộng bên cạnh căn nhà cũ. Tôi tưởng tượng ra ở đó sẽ mọc lên một căn biệt thự mái Thái hai tầng, sơn trắng tinh khôi, cửa kính cường lực đón nắng, và quan trọng nhất là một khu vườn đầy hoa hồng mà mẹ yêu thích. Ba tháng ròng rã, tôi điều hành công việc từ xa qua camera và những cuộc gọi video với cai thầu. Từng chi tiết nội thất: bộ sofa da bò êm ái, chiếc giường gỗ sồi chắc chắn, căn bếp hiện đại… đều được tôi chọn lựa kỹ lưỡng. Không ai nghĩ 1 cô gái chân yếu tay mềm như tôi lại có thể làm được như vậy.

    Ngày hoàn công, căn biệt thự đứng sừng sững giữa xóm làng như một tòa lâu đài nhỏ. Tôi nhắn tin cho bố mẹ: “Cuối tuần này con về, có quà đặc biệt cho bố mẹ. Bố mẹ cứ ở nhà đợi con nhé”. Tin nhắn gửi đi, tim tôi đập rộn ràng như trống trận. Tôi đã hình dung ra cả nghìn kịch bản: mẹ sẽ khóc, bố sẽ cười rạng rỡ, và chúng tôi sẽ có bữa cơm tân gia đầu tiên trong ngôi nhà mới.

    Nhưng đời, trớ trêu thay, chưa bao giờ là một giấc mơ hồng.

    Chiều thứ Bảy, chiếc xe của tôi lăn bánh chầm chậm vào con ngõ nhỏ rợp bóng tre. Từ xa, mái ngói đỏ tươi của căn biệt thự mới đã hiện ra kiêu hãnh dưới nắng chiều. Lòng tôi phơi phới. Nhưng khi xe dừng trước cổng, nụ cười trên môi tôi vụt tắt, đông cứng lại.

    Cổng nhà mở toang. Trong sân – cái sân lát gạch chống trêu mà tôi đã chi cả đống tiền – đang đỗ một chiếc xe máy lạ hoắc, lấm lem bùn đất. Một con chó dữ tợn, không phải con Mực hiền lành của bố tôi, đang sủa ầm ĩ. Và kinh hoàng hơn cả, tiếng nhạc xập xình, tiếng cụng ly “zô zô” vang vọng từ trong phòng khách – nơi lẽ ra phải là không gian tĩnh lặng, sang trọng.

    Tôi bước xuống xe, chân như đeo chì. Trước mắt tôi là cảnh tượng khiến máu trong người sôi lên sùng sục. Anh họ tôi – người đàn ông nổi tiếng lười lao động, ham mê cờ bạc trong họ – đang ngồi vắt chân chữ ngũ trên bộ sofa da bò nhập khẩu của tôi. Vợ anh ta đang lúi húi trong căn bếp mới cóng, mùi mắm tôm nồng nặc bốc lên, ám vào những mảng tường trắng tinh. Lũ trẻ con nhà anh ta chạy nhảy rầm rầm trên cầu thang gỗ, bôi những bàn tay đầy dầu mỡ lên tay vịn.

    Họ đã biến tâm huyết, mồ hôi nước mắt của tôi thành cái chợ vỡ.

    Tôi đảo mắt tìm bố mẹ. Và kia rồi. Hình ảnh ấy như lưỡi dao cứa vào tim tôi. Bố mẹ tôi đang đứng nép mình ở hiên của căn nhà cấp bốn cũ kỹ, rách nát bên cạnh. Bố mặc chiếc áo nâu sờn vai, tay run run cầm cái quạt nan phe phẩy. Mẹ nhìn về phía căn biệt thự với ánh mắt vừa tiếc nuối, vừa sợ hãi, vừa bất lực.

    Một cơn lạnh chạy dọc sống lưng, lan tỏa ra từng thớ thịt. Tôi bước nhanh về phía bố mẹ, cố nén giọng run rẩy: – Bố, mẹ! Chuyện này là sao? Tại sao họ lại ở trong nhà của mình?

    Bố nhìn tôi, thở dài sườn sượt, giọng ông chùng xuống, đầy vẻ cam chịu: – Con à… hôm qua anh Hải sang, bảo là nhà này to quá, bố mẹ già rồi ở không hết, lại lạnh lẽo. Anh ấy bảo dọn sang ở cùng cho “vui cửa vui nhà”, trông coi giúp con. Bố mẹ chưa kịp nói gì thì họ đã… dọn cả đồ đạc sang rồi. Bố sợ làm to chuyện thì mất tình anh em họ hàng, nên…

    – Nên bố mẹ cứ để họ cướp trắng trợn thế sao? – Tôi gằn giọng, không phải vì giận bố mẹ, mà giận chính mình đã không lường trước được sự trơ trẽn của lòng người.

    Đúng lúc đó, Hải bước ra. Thấy tôi, anh ta không chút ngại ngùng, trái lại còn nở nụ cười nham nhở, răng bám đầy khói thuốc: – Ô kìa, cô Hương đã về! Gớm, làm cái nhà to thế này mà không báo anh một tiếng. Thôi thì chú đi làm xa, nhà cửa để không nó phí, anh chị sang ở trông nom giúp cho. Bố mẹ già rồi, ở cái nhà cũ cho nó quen thuộc, sang đây điều hòa máy lạnh lại ốm ra thì khổ.

    Anh ta nói nhẹ bẫng như thể đang làm phúc cho gia đình tôi. Vợ anh ta cũng ló đầu ra, hùa theo: – Đúng đấy chú ạ. Chị vừa nấu nồi giả cầy, chú vào làm vài ly với anh cho vui.

    Tôi nhìn thẳng vào mắt Hải. Không một chút giận dữ bộc phát. Không gào thét. Tôi chỉ cười nhạt – một nụ cười khiến Hải bỗng dưng tắt đài. – Anh Hải này. – Tôi nói, giọng bình thản đến lạ lùng. – Em hỏi anh một câu thôi. Anh có định dọn ra ngay bây giờ không?

    Hải khựng lại một giây, rồi phá lên cười hô hố, vỗ đùi đen đét: – Cô khéo đùa! Anh vừa dọn sang hôm qua, đồ đạc còn chưa xếp xong. Với lại, anh em trong nhà cả, đi đâu mà thiệt. Nhà này giờ anh chị ở rồi, cô cứ yên tâm công tác.

    – Nghĩa là anh không đi? – Tôi xác nhận lại lần cuối.

    – Không đi! Làm gì nhau nào? Cô định đuổi anh à? Bố mẹ chú còn chưa dám nói gì đâu nhé! – Hải hất hàm, giọng điệu chuyển sang thách thức, ỷ thế “chí phèo” làng quê.

    Tôi gật đầu nhẹ. – Được. Nếu lời nói không có trọng lượng, thì để hành động lên tiếng.

    Tôi quay lưng, bỏ mặc Hải đang ngơ ngác và bố mẹ đang lo lắng níu tay áo tôi. Tôi đi ra xe, mở cửa, lấy điện thoại. Cuộc gọi chỉ kéo dài mười lăm giây. – Alo, anh Tuấn công trình đấy à? Vâng, em Hương đây. Anh điều ngay cho em con máy xúc loại lớn nhất đến địa chỉ em vừa gửi. Gấp nhé. Tiền nong em trả gấp đôi. Nhiệm vụ là: San phẳng.

    Hải đứng từ xa vọng lại: – Mày gọi ai đấy? Định dọa anh à? Ở cái làng này tao không sợ ai đâu nhé!

    Tôi không đáp, chỉ đứng dựa vào capo xe, châm một điếu thuốc. Lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi hút thuốc trước mặt bố mẹ. Tôi cần sự tĩnh lặng tuyệt đối cho khoảnh khắc này.

    Hai mươi phút sau. Mặt đất rung chuyển nhẹ.

    Tiếng động cơ gầm rú từ đầu ngõ vọng lại, mỗi lúc một gần, xé toạc không gian yên bình của buổi chiều quê. Một chiếc máy xúc bánh xích khổng lồ, gầu múc to như cái miệng quái vật, lừng lững tiến vào cổng.

    Hải đang ngồi nhậu trong nhà, nghe tiếng động lạ vội chạy ra, mặt tái mét khi thấy gầu máy xúc đã vươn cao, che khuất cả ánh mặt trời trước hiên nhà. – Hương! Mày… mày định làm cái gì? – Giọng Hải lạc đi.

    Tôi ra hiệu cho tài xế dừng lại một chút, rồi quay sang nhìn Hải, ánh mắt sắc lạnh như dao: – Tôi cho anh chị và các cháu đúng 5 phút để dọn hết những gì thuộc về mình ra khỏi nhà tôi. Sau 5 phút, gạch đá không có mắt đâu.

    – Mày điên à? Nhà đẹp thế này! Tiền cả đấy! – Hải hét lên, vừa sợ hãi vừa tiếc của.

    – Tiền là của tôi. Tôi xây được, tôi phá được. – Tôi đáp, từng từ rành rọt. – Tôi xây nhà để bố mẹ tôi an dưỡng, không phải để nuôi những kẻ ký sinh trùng. Nếu bố mẹ tôi không được ở, thì không ai được phép ở cả.

    Bố mẹ tôi hoảng hốt chạy lại can ngăn: – Hương ơi, thôi con! Phí của giời con ơi! Đuổi họ đi là được rồi!

    Tôi nắm chặt tay bố, nhìn sâu vào mắt ông: – Bố, con xin lỗi. Nhưng hôm nay con phải dạy cho họ một bài học về lòng tự trọng. Nếu con nhân nhượng hôm nay, ngày mai họ sẽ lại trèo lên đầu bố mẹ.

    Đồng hồ điểm phút thứ năm. Hải và vợ con vẫn đứng ì ra đó, tin rằng tôi chỉ dọa. Tôi phất tay.

    “RẦM!!!”

    Gầu máy xúc giáng một cú trời giáng xuống mái hiên. Ngói vỡ bắn tung tóe. Bụi gạch đỏ bốc lên mù mịt. Tiếng kính vỡ loảng xoảng như tiếng hét của sự đổ vỡ.

    Cả gia đình Hải rú lên, ôm đầu chạy bán sống bán chết ra khỏi căn nhà, không kịp mang theo bát đũa hay quần áo. Con chó của họ cũng cúp đuôi chạy mất dạng.

    – Dừng lại! Tao xin mày! Tao đi! Tao đi ngay! – Hải quỳ sụp xuống sân, mặt cắt không còn giọt máu.

    Tôi ra hiệu cho máy xúc tạm dừng. Khói bụi lắng xuống, để lộ một góc nhà đã sập, trơ ra khung sắt. Căn biệt thự lộng lẫy giờ trông như một vết thương hở miệng. Nhưng lạ thay, tôi không thấy đau lòng. Tôi chỉ thấy nhẹ nhõm.

    Tôi bước lại gần Hải, lúc này đang run rẩy như cầy sấy: – Anh nhớ kỹ ngày hôm nay. Đừng bao giờ đụng vào những gì không thuộc về mình. Và tuyệt đối, đừng bao giờ bắt nạt bố mẹ tôi.

    Hải gật đầu lia lịa, không dám ngẩng mặt lên, vội vã lôi vợ con lỉnh ra khỏi cổng, không dám quay đầu lại.

    Không gian trở lại tĩnh lặng. Chỉ còn tiếng động cơ máy xúc nổ cầm chừng. Tôi quay lại nhìn bố mẹ. Hai ông bà đứng đó, nhìn đống đổ nát, rồi nhìn tôi. Ánh mắt họ không còn sự sợ hãi ban nãy, mà thay vào đó là một sự nể phục và an tâm lạ kỳ. Bố tôi bước tới, vỗ vai tôi, giọng ông nghẹn lại nhưng đầy tự hào: – Con dám làm vậy… đúng là con của bố. Bố hiểu rồi.

    Tối hôm đó, trên bậc thềm căn nhà cũ, ba người chúng tôi ngồi ăn cơm. Không có sơn hào hải vị, không có sofa êm ái, bên cạnh là đống gạch vụn của giấc mơ tiền tỷ vừa tan tành. Nhưng lòng tôi bình yên đến lạ.

    – Con sẽ xây lại. – Tôi nói, gắp cho mẹ miếng đậu phụ. – Nhưng lần này, con sẽ xây tường rào cao hơn. Và con hứa, sẽ không ai dám bước qua cánh cổng kia nếu bố mẹ không gật đầu.

    Mẹ cười, nụ cười rạng rỡ nhất mà tôi từng thấy: – Cần gì nhà to hả con. Chỉ cần con mạnh mẽ thế này, bố mẹ ở lều tranh cũng thấy ấm lòng.

    Tôi nhìn ra khoảng sân tối đen, nơi đống đổ nát nằm im lìm. Tôi đã mất một ngôi nhà, nhưng tôi đã giành lại được sự tôn nghiêm cho gia đình mình. Quyền lực đôi khi không nằm ở việc bạn sở hữu bao nhiêu, mà là ở việc bạn dám buông bỏ bao nhiêu để bảo vệ những điều cốt lõi. Sự bình thản tàn nhẫn hôm nay của tôi, chính là tấm khiên vững chắc nhất cho sự bình yên của bố mẹ ngày mai.

    Và tôi biết, căn biệt thự tiếp theo mọc lên trên mảnh đất này, sẽ là một pháo đài bất khả xâm phạm. Đừng tưởng tôi là con gái mà dễ bắt nạt.

  • Sản phẩm kỳ diệu “tiêu diệt” ung thư mạnh gấp 10.000 lần hóa trị

    Sản phẩm kỳ diệu “tiêu diệt” ung thư mạnh gấp 10.000 lần hóa trị

    Một nghiên cứu mới đã chỉ ra rằng, chất limonoids – một hợp chất tự nhiên có trong chanh giúp làm chậm sự phát triển của ung thư và thậm chí giết chết các tế bào gây hại này.

    Một nghiên cứu mới đã chỉ ra rằng, chất limonoids – một hợp chất tự nhiên có trong chanh giúp làm chậm sự phát triển của ung thư và thậm chí giết chết các tế bào gây hại này.

    Vỏ chanh giúp tăng cường hệ thống miễn dịch, giảm cholesterol thậm chí có thể ngăn ngừa ung thư. Vỏ chanh cũng có thuộc tính kháng khuẩn, giúp bảo vệ cơ thể khỏi các bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn.

     Chất limonoids có thể làm chậm sự tăng trưởng và thậm chí giết chết tế bào ung thư
    Chất limonoids có thể làm chậm sự tăng trưởng và thậm chí giết chết tế bào ung thư

    Nghiên cứu đã chỉ ra rằng, các chất dinh dưỡng thực vật tự nhiên có thể có tác động lớn hơn so với hóa trị mà không gây tác dụng phụ. Pectin từ vỏ giống cam quýt giúp ức chế sự lây lan của ung thư vú, da, tuyến tiền liệt đến các cơ quan khác.

     Chanh không chỉ giúp bảo vệ cơ thể khỏi ung thư mà còn có thể giúp giải độc
    Chanh không chỉ giúp bảo vệ cơ thể khỏi ung thư mà còn có thể giúp giải độc

    Vỏ chanh chứa limonoids làm cho vỏ có vị đắng. Chúng cũng có thể làm chậm sự tăng trưởng và thậm chí giết chết tế bào ung thư. Chanh có chứa 22 hợp chất chống ung thư có thể ức chế sự phân chia tế bào trong tế bào ung thư và có thể làm giảm nguy cơ ung thư tới 50%.

    Theo Tổ chức Nghiên cứu Công nghiệp và Khoa học Khối thịnh vượng chung của Australia, những trái cây có múi có thể giúp giảm nguy cơ ung thư lên đến 50%.

    Chanh không chỉ giúp bảo vệ cơ thể khỏi ung thư mà còn có thể giúp giải độc. Nước ép chanh có cấu trúc nguyên tử tương tự như nước ép tiêu hoá trong dạ dày và sản xuất mật ở gan. Điều này giúp ích cho đường tiêu hóa.

    Chanh rất giàu chất chống oxy hóa giúp chống lại các tổn thương gốc tự do. Điều này sẽ làm cho làn da khỏe mạnh, trẻ trung. Vitamin C có trong chanh có thể thúc đẩy việc sản sinh collagen và giúp làm trơn nếp nhăn trên mặt.

    Uống nước chanh cũng có thể giúp giảm cân do có chứa chất xơ. Pectin giúp bạn cảm thấy no lâu hơn nên tránh được các cơn thèm ăn dễ dàng hơn. Chanh cũng tăng mức độ năng lượng giúp giảm căng thẳng và cải thiện tâm trạng.

    Những người thường xuyên uống nước chanh cũng cần lưu ý khi pha thêm đường. Vì đường có liên quan đến một số vấn đề sức khỏe và bạn có thể thưởng thức một cốc nước chanh tự làm mà không cần thêm đường để bảo vệ sức khỏe.

    Công thức pha nước uống chanh mật ong

    Nguyên liệu:    1 chén mật ong

    1 chén nước cốt chanh

    6 chén nước lọc

    Chanh cũng tăng mức độ năng lượng giúp giảm căng thẳng và cải thiện tâm trạng
    Chanh cũng tăng mức độ năng lượng giúp giảm căng thẳng và cải thiện tâm trạng

    Hướng dẫn:

    Đổ nước cốt chanh và mật ong vào máy xay sinh tố và xay trong nửa phút. Đổ thêm nước lọc vào hỗn hợp cho đến khi các nguyên liệu hòa quyện vào nhau. Cuối cùng, hãy thưởng thức nước uống tuyệt vời này.

    Theo khoahoc

  • Ngoại tình đã lỗi thời, hiện nay 8 kiểu qh sau đang là mốt, kiểu cuối cùng được rất nhiều người trẻ lựa chọn

    Ngoại tình đã lỗi thời, hiện nay 8 kiểu qh sau đang là mốt, kiểu cuối cùng được rất nhiều người trẻ lựa chọn

    Gần đây, tôi phát hiện ra một hiện tượng thú vị: ngoại tình truyền thống dường như đang dần lỗi thời. Thay vào đó, có 8 kiểu quan hệ mới nổi, những mối quan hệ này có nhiều hình thức, mỗi hình thức đều có sức hấp dẫn riêng.

     

    Hôm nay, chúng ta hãy khám phá những mối quan hệ mới này và xem chúng đáp ứng nhu cầu cảm xúc phức tạp và đa dạng của con người hiện đại như thế nào.

    Chung sống không kết hôn và không sinh con

    Trong thời đại phát triển nhanh chóng này, một số người chọn lối sống không kết hôn và sinh con. Họ chú ý hơn đến cảm xúc và sự tự do hiện tại. Hai người đến với nhau vì sức hấp dẫn lẫn nhau, sống với nhau mà không bị gánh nặng bởi những ràng buộc của hôn nhân.

    ngoại tình, kiểu quan hệ nam nữ mới

    Họ có thể cùng nhau chia sẻ nỗi buồn và niềm vui trong cuộc sống, cùng nhau gánh vác trách nhiệm cuộc sống nhưng vẫn giữ được không gian độc lập của riêng mình. Loại quan hệ này có thể thiếu đi sự ổn định của hôn nhân truyền thống nhưng lại có nhiều tự do và thoải mái hơn.

    Tình bạn tâm giao

    Ngoài mối quan hệ tình bạn thông thường, hai người còn rất hợp nhau về mặt tinh thần. Họ cùng nhau có thể khám phá ý nghĩa của cuộc sống, chia sẻ những ước mơ nội tâm của mình cũng như hỗ trợ và động viên khi nhau cần nhất. Loại cảm giác này không liên quan đến sự chiếm hữu của tình yêu mà có mối liên hệ tình cảm sâu sắc. Đó là một tình bạn trong sáng và quý giá.

    Tình bạn thân thiết

    Khoảng cách tuổi tác không còn là trở ngại và mối liên kết tình cảm sâu sắc được thiết lập giữa trẻ và lớn tuổi. Người lớn tuổi dùng kinh nghiệm sống của mình để hướng dẫn người trẻ, trong khi người trẻ mang lại năng lượng và ý tưởng mới cho người lớn tuổi. Họ học hỏi lẫn nhau, đánh giá cao lẫn nhau và cùng nhau phát triển.

    Mối quan hệ hợp tác nơi làm việc

    Các đối tác bạn gặp tại nơi làm việc cùng nhau làm việc chăm chỉ để đạt được mục tiêu nghề nghiệp. Họ hợp tác và hỗ trợ lẫn nhau, thiết lập mối quan hệ tình cảm đặc biệt ở nơi làm việc có tính cạnh tranh cao. Cảm giác này bao gồm cả niềm đam mê làm việc cùng nhau và sự ghi nhận, tôn trọng năng lực của nhau.

    Quan hệ xã hội có cùng sở thích

    Những người đến với nhau vì lợi ích chung sẽ tạo thành một cộng đồng sôi động. Họ cùng nhau tham gia vào nhiều hoạt động khác nhau, chia sẻ sở thích và niềm đam mê của nhau và xây dựng mối quan hệ sâu sắc trong quá trình này. Loại mối quan hệ này cho phép mọi người tìm thấy cảm giác thân thuộc và bản sắc trong khi theo đuổi sở thích của mình.

    ngoại tình, kiểu quan hệ nam nữ mới

    Kết nối cảm xúc trong thế giới ảo

    Với sự phát triển của Internet, con người cũng có thể thiết lập những mối quan hệ tình cảm thực sự trong thế giới ảo. Thông qua nền tảng xã hội, trò chơi trực tuyến và các kênh khác, mọi người đã kết bạn từ những nơi khác nhau và thậm chí nảy sinh những cảm xúc sâu sắc. Mặc dù mối quan hệ này có thể phải đối mặt với thử thách về khoảng cách và thực tế, nhưng nó cũng mang đến cho mọi người những trải nghiệm cảm xúc hoàn toàn mới.

    Mối quan hệ đặc biệt giữa thú cưng và con người

    Thú cưng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Chúng mang đến cho chủ nhân của chúng tình yêu và sự đồng hành vô điều kiện. Người chủ chăm sóc thú cưng chu đáo và đối xử với chúng như những thành viên trong gia đình. Mối quan hệ đặc biệt này giữa con người và động vật mang lại sự ấm áp và thoải mái cho cuộc sống của con người.

    Mối quan hệ đơn thân tự phát triển

    Ngày càng có nhiều người lựa chọn sống độc thân và tập trung vào sự trưởng thành và phát triển bản thân. Họ tận hưởng thời gian ở một mình và không ngừng cải thiện bản thân thông qua học tập, du lịch, tập thể dục,… Trong quá trình này, họ thiết lập mối liên hệ tình cảm sâu sắc với bản thân và học cách yêu thương và chấp nhận bản thân. Mối quan hệ độc thân này không hề cô đơn mà là một trạng thái cuộc sống trọn vẹn và ý nghĩa.

    Nguồn: https://ngoisao.vn/tam/yeu/ngoai-tinh-da-loi-thoi-hien-nay-8-kieu-quan-he-sau-dang-la-mot-kieu-cuoi-cung-duoc-rat-nhieu-nguoi-tre-lua-chon-437031.htm

    Xem thêm: Đàn ông có 4 dấu hiệu này sẽ KHÔNG BAO GIỜ NGOẠI TÌNH dù gái đẹp có chèo kéo

    Người đàn ông một lòng một dạ với gia đình thường có những dấu hiệu rõ ràng. Không phải tất cả nhưng dưới đây là 4 dấu hiệu cho thấy một người đàn ông hoàn toàn chung thủy, vợ khôn khéo nên biết trân trọng.

    1. Sẵn sàng thay đổi bản thân vì vợ

    Một trong những dấu hiệu người đàn ông chung thủy chính là luôn sẵn lòng thay đổi bản thân theo những mong muốn tích cực của vợ. Họ biết lắng nghe và tiếp thu những góp ý từ vợ, cố gắng sửa đổi những thói quen chưa tốt để làm hài lòng bạn đời. Điều này cho thấy họ yêu vợ thật lòng và không muốn làm tổn thương hay khiến vợ buồn lòng. Một người chồng như vậy đáng được trân trọng vì không phải ai cũng có đủ sự yêu thương và nhẫn nại để thay đổi vì người mình yêu.

    2. Chủ động giúp việc nhà

    Người đàn ông yêu vợ sẽ không ngần ngại xắn tay áo giúp đỡ công việc nhà. Họ không coi việc nhà là nhiệm vụ của riêng phụ nữ, mà sẵn sàng chia sẻ để giảm bớt gánh nặng cho vợ. Từ việc nấu ăn, rửa chén đến chăm sóc con cái, họ luôn sẵn lòng làm cùng vợ. Một người chồng như vậy không chỉ giúp vợ đỡ vất vả mà còn thể hiện tình yêu và sự quan tâm chân thành của mình dành cho gia đình.

    3. Chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống

    Người đàn ông một lòng một dạ sẽ không có gì phải giấu giếm vợ. Những chuyện xảy ra ở cơ quan, những mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, đặc biệt là với người khác giới, họ sẽ đều kể cho vợ biết. Họ hiểu rằng việc chia sẻ sẽ giúp vợ cảm thấy yên tâm hơn, tránh được những hiểu lầm không đáng có. Với họ, việc tâm sự, san sẻ niềm vui nỗi buồn cùng vợ không chỉ là cách thể hiện tình yêu mà còn là sự tôn trọng đối với bạn đời.

    4. Hạn chế tụ tập, uống rượu bia có chừng mực

    Người đàn ông thực sự yêu thương vợ sẽ biết từ chối những buổi tụ tập thâu đêm suốt sáng hay uống rượu bia quá đà. Họ hiểu rằng việc này không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe mà còn làm vợ lo lắng. Vì thế, họ luôn biết giữ chừng mực để nhanh chóng trở về nhà với vợ con. Một người chồng biết điểm dừng như vậy là người đáng tin cậy, luôn ưu tiên gia đình hơn mọi cuộc vui bên ngoài.

    Nếu chồng bạn có những dấu hiệu này, hãy biết quý trọng và vun đắp hôn nhân để tình yêu luôn bền chặt. Vì ngoài kia, không phải ai cũng có được một người chồng hết lòng yêu thương và quan tâm gia đình như thế.

    Nguồn: https://sohuutritue.net.vn/dan-ong-co-4-dau-hieu-nay-se-khong-bao-gio-ngoai-tinh-du-gai-dep-co-cheo-keo-d248495.html

  • Trên chuyến xe giường nằm đổ đèo về Đồi Sim, hành khách nữ cuối cùng bước lên xe vừa được 5 phút thì nằng nặc đòi xuống xe nhất quyết không đi nữa

    Trên chuyến xe giường nằm đổ đèo về Đồi Sim, hành khách nữ cuối cùng bước lên xe vừa được 5 phút thì nằng nặc đòi xuống xe nhất quyết không đi nữa

    Xe giường nằm biển số 45B-221.07 của nhà xe Bình Minh xuất bến lúc 22h35, trên xe có 36 hành khách, ai cũng háo hức về quê sớm để kịp ngày giỗ truyền thống của Đồi Sim.

    Đến gần 23h10, xe dừng ở một điểm hẹn cuối cùng ven thị trấn để đón khách muộn.

    Cô gái cuối cùng bước lên:

    Tên: Trần Thu Uyên

    Tóc dài, áo khoác xám, tay chỉ xách một ba lô

    Uyên nhìn quanh khoang xe như người đang sợ hãi điều gì đó, nhưng vẫn im lặng tìm chỗ ngồi.


    Xe lăn bánh xuống đèo. Chỉ vài phút, Uyên bất ngờ đứng bật dậy:

    “Cho tôi xuống xe! Tôi không đi chuyến này nữa!”

    Cả xe hơi ngỡ ngàng.
    Tài xế Trọng đang ôm cua khó chịu quát:

    “Cô đùa hả? Xe chạy đèo rồi! Xuống đâu bây giờ?”

    Uyên mặt trắng bệch, tay run:

    “Làm ơn cho tôi xuống! Tôi trả tiền gấp đôi cũng được!”

    Hành khách bắt đầu bực:

    “Trời nửa đêm rồi còn nổi khùng!”

    “Muốn xuống thì nói từ bến chứ!”

    “Cản trở cả xe!”

    Một chị giường tầng 2 còn nói:

    “Hay say xe rồi hoảng?”

    Nhưng Uyên kiên quyết đến mức gần như hoảng loạn.
    Không muốn mất thời gian, tài xế đành dừng ở một khoảng cua rộng có lề đường.

    Uyên vừa xuống xe liền quay lại nhìn 36 người trên xe và nói một câu rợn sống lưng:

    “Tôi xin lỗi… nhưng mọi người đừng đi tiếp.”

    Câu nói khiến cả xe rùng mình vài giây – nhưng rồi ai nấy cười trừ, cho là chuyện vớ vẩn.

    Xe đóng cửa, rú máy tiếp tục đổ đèo, bỏ Uyên đứng một mình giữa màn đêm mờ sương.


    Khoảng 23h35, khi xe đã đi sâu xuống đèo, một hành khách là anh Minh (ghế 6B) hốt hoảng chạy xuống cabin:

    “Anh Trọng! Có mùi khét… từ dưới gầm!”

    Trọng nhíu mày:

    “Lốp nóng thôi!”

    Nhưng chỉ vài giây sau, một tiếng “RẮC!” như kim loại nứt gãy, rồi xe lạng hẳn sang trái, hành khách la hét.

    Trọng phanh gấp – xe trượt dài, nghiêng mạnh, suýt văng khỏi rìa vực.

    May mắn, bánh sau bị kẹt vào rãnh thoát nước ven đường, xe dừng được chỉ còn cách mép vực… chưa đầy 40 cm.

    36 người mặt cắt không còn giọt máu.

    Trọng chui xuống kiểm tra – và chết điếng:

    Thanh điều khiển phanh chính đã nứt gần gãy hoàn toàn

    Dầu phanh chảy thành vệt dài dưới gầm

    Bước thêm một đoạn nữa là phanh mất hoàn toàn – và xe sẽ lao thẳng xuống vực sâu hơn 150 mét

    Ông Hải – công an xã đang đi cùng xe – run run nói:

    “Nếu nứt thêm 5 giây nữa… chúng ta đã đi rồi…”


    Một bác tài già làm nghề 30 năm xem dưới gầm và xác nhận:

    Vết nứt không phải mới

    Mặt kim loại sạm đen, có dấu tác động lực trước đó

    Tức là:

    Xe đã mang lỗi chết người ngay từ khi rời bến.

    Nếu không có sự cố dừng lại giữa đèo…

    Nếu xe giữ tốc độ cao thêm vài phút…

    Tất cả đã không còn đứng đây để nói chuyện.


    Chị khách giường tầng 2 lí nhí:

    “Cô ấy bảo đừng đi tiếp…”

    Người khác chợt rùng mình:

    “Cô ấy lên xe 5 phút đã đòi xuống. Chắc thấy gì đó mình không biết.”

    Tài xế Trọng ngồi sụp xuống bậc xe, nói với ông Hải:

    “Giá như tôi hỏi cô ấy thêm một câu…”


    Khi nhà xe rà soát danh sách, mới phát hiện:

    Tên Uyên không phải khách đặt vé trước

    Cô mua vé trực tiếp tại quầy ngay trước giờ xe chạy

    Không có hành lý cồng kềnh

    Không ghi quê quán, chỉ số điện thoại để trống

    Một người bỗng nói:

    “Không lẽ cô ấy là kỹ thuật hay kiểm định phương tiện?”

    Nhưng nhà xe không ai biết cô là ai.

    Chỉ có một điều chắc chắn:

    Nếu Uyên không nằng nặc đòi xuống – xe sẽ lao khỏi đèo trong vòng 20 phút.


    Đêm đó, lực lượng chức năng phải điều xe cứu hộ kéo phương tiện về xưởng, toàn bộ 36 hành khách được đưa trở lại thị trấn chờ xe khác.

    Không ai ngủ được.

    Và cho đến bây giờ, mỗi khi nhắc lại, tài xế Trọng vẫn rùng mình:

    “Không biết cô ấy là ai… nhưng chuyến đó cả xe còn sống… nhờ một người duy nhất nhìn thấy điều không ai thấy.”

    Trần Thu Uyên –
    Cô gái lạ bước lên chỉ 5 phút rồi biến mất vào màn đêm.

    Không ai gặp lại.
    Không ai liên lạc được.
    Không ai biết cô cứu họ vì điều gì.

    Chỉ biết:

    Có những thứ người ta linh cảm được – trước khi thảm họa kịp xảy ra.

  • Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này

    Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày. Nhiều người biết tầm quan trọng của bữa sáng, nhưng có thể họ không biết cách chọn thực phẩm phù hợp để đảm bảo sức khỏe.

    Không phải ai cũng nên ăn cháo buổi sáng

    Bữa sáng giữ vai trò quan trọng đối với sức khỏe, nhưng không phải món nào cũng phù hợp để ăn thường xuyên, đặc biệt với người có bệnh mạn tính hoặc cần kiểm soát cân nặng.

    Nhiều gia đình có thói quen ăn cháo nóng vào buổi sáng vì cho rằng đây là món nhẹ bụng, dễ tiêu, nhất là các loại cháo gạo trắng, cháo đậu, cháo thịt… Tuy nhiên, với người có hệ tiêu hóa yếu, người đái tháo đường, rối loạn đường huyết hoặc đang điều trị ung thư, cháo trắng không phải lựa chọn tối ưu cho bữa sáng.

    Cháo, đặc biệt là cháo nấu từ gạo trắng, chứa chủ yếu là carbohydrate tinh chế, ít chất xơ, protein và chất béo lành mạnh. Ăn một bát cháo lớn khi bụng đói có thể làm đường huyết tăng nhanh, kéo theo tăng tiết insulin và gây gánh nặng chuyển hóa, nhất là ở người phải kiểm soát đường máu.

    Vì thiếu protein và chất béo, bữa sáng chỉ có cháo dễ khiến năng lượng tụt nhanh, gây mệt mỏi, đói sớm trước bữa trưa. Ở người thể trạng yếu, biến động insulin lặp lại do bữa sáng quá nhiều tinh bột lỏng còn có thể ảnh hưởng đến tiêu hóa, gây cảm giác đầy bụng, khó chịu dạ dày.

    Ngoài ra, các loại đồ ăn sau cũng không nên sử dụng trong bữa sáng:

    Đồ chiên rán: “kẻ thù” âm thầm của mạch máu

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 1.
    Bánh chiên, bánh bột chiên, quẩy… là món quen thuộc trên bàn ăn sáng của nhiều gia đình, nhưng lại tiềm ẩn không ít rủi ro sức khỏe. Thực phẩm chiên rán ngập dầu ở nhiệt độ cao thường chứa rất nhiều chất béo bão hòa, chất béo chuyển hóa và cả các hợp chất độc hại hình thành trong quá trình chiên đi chiên lại dầu.

    Việc duy trì bữa sáng với đồ chiên rán giàu chất béo trong thời gian dài làm tăng tích tụ mỡ, dễ dẫn đến thừa cân, béo phì, tăng nguy cơ tăng huyết áp, bệnh tim mạch, tiểu đường type 2 và rối loạn mỡ máu. Ở bệnh nhân tăng huyết áp hoặc có sẵn bệnh tim mạch, thói quen này còn có thể làm giảm độ đàn hồi mạch máu, tăng nguy cơ tắc mạch, đột quỵ.

    Đối với hệ tiêu hóa, bữa sáng nhiều dầu mỡ khiến dạ dày và ruột phải làm việc quá tải, dễ gây đầy bụng, khó tiêu, đau dạ dày, đặc biệt ở người viêm dạ dày, trào ngược. Các chuyên gia khuyến nghị nên hạn chế tối đa đồ chiên rán vào buổi sáng, tránh các sản phẩm chứa nhiều chất béo chuyển hóa và muối, ưu tiên món nướng ít dầu, hấp hoặc luộc.

    Mì ăn liền: tiện nhưng không “lành”

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 2.
    Với lịch trình làm việc bận rộn, không ít người chọn mì ăn liền cho bữa sáng vì nhanh và tiện. Tuy nhiên, phần lớn chuyên gia dinh dưỡng xếp mì ăn liền vào nhóm thực phẩm nên hạn chế, nhất là khi dùng thường xuyên thay bữa chính.

    Mì ăn liền chứa nhiều tinh bột tinh chế, giàu chất béo, muối và phụ gia, trong khi lại thiếu protein, vitamin và khoáng chất cần thiết cho một bữa sáng cân bằng. Hàm lượng natri cao dễ làm tăng huyết áp, gây phù nề và tăng gánh nặng cho tim, thận nếu sử dụng lâu dài.

    Ngoài ra, sợi mì thường được chiên ở nhiệt độ cao, dầu có thể được đun đi đun lại, tạo ra các sản phẩm oxy hóa và những hợp chất không tốt cho gan, mạch máu và hệ tiêu hóa. Bữa sáng chủ yếu bằng mì gói dễ khiến cơ thể mệt mỏi, thiếu năng lượng “bền”, giảm sức đề kháng trong giai đoạn làm việc, học tập căng thẳng.

    Trái cây nhiều đường: không phải ai cũng hợp để ăn sáng

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 3.
    Trái cây là nguồn vitamin, khoáng chất và chất chống oxy hóa quan trọng, nhưng không phải loại nào cũng nên ăn nhiều vào bữa sáng, đặc biệt với người cần kiểm soát đường huyết. Các loại trái cây nhiều đường như nho, vải, xoài chín, chuối chín… nếu ăn quá mức vào buổi sáng có thể làm đường huyết tăng nhanh, gây dao động lớn sau ăn.

    Ở người đái tháo đường, tiền đái tháo đường hoặc có nguy cơ kháng insulin, việc tăng đường huyết đột ngột sau bữa sáng sẽ gây bất lợi cho quá trình kiểm soát bệnh, lâu dài làm tăng nguy cơ biến chứng tim mạch và chuyển hóa. Trái cây giàu fructose nếu dùng nhiều còn góp phần tích tụ mỡ nội tạng, không tốt cho gan và vòng eo.

    Những người cần kiểm soát đường máu hoặc cân nặng nên ưu tiên trái cây ít đường, giàu chất xơ như táo, bưởi, dâu tây, ăn kèm bữa sáng thay vì dùng thay cả bữa. Kết hợp trái cây cùng nguồn protein như sữa chua không đường, các loại hạt giúp giảm tốc độ hấp thu đường và tạo cảm giác no lâu hơn.

    Gợi ý bữa sáng tốt cho sức khỏe

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 4.
    Các bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng khuyến nghị bữa sáng nên đảm bảo đủ 3 nhóm chính: tinh bột tốt, protein chất lượng, chất béo lành mạnh cùng chất xơ, vitamin, khoáng chất. Thay vì cháo trắng, bánh chiên hay mì ăn liền, có thể chọn:

    – Bánh mì nguyên cám hoặc ngũ cốc nguyên hạt ăn kèm trứng, phô mai, ức gà.

    – Sữa chua ít đường kết hợp trái cây ít ngọt và các loại hạt.

    – Yến mạch nấu với sữa hoặc sữa hạt, thêm hạt chia, hạt lanh, một ít quả mọng.

    Bữa sáng lành mạnh không cần quá cầu kỳ nhưng nên được lên kế hoạch, tránh lạm dụng cháo trắng, đồ chiên rán, mì ăn liền và trái cây nhiều đường, nhất là với người có bệnh mạn tính. Với nhóm đối tượng đặc biệt như người đái tháo đường, bệnh tim mạch, ung thư hoặc đang điều trị, nên tham khảo ý kiến bác sĩ hoặc chuyên gia dinh dưỡng để xây dựng thực đơn bữa sáng phù hợp.

    Theo Sohu

    Theo https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/tai-sao-khong-nen-an-chao-vao-bua-sang-bac-si-khuyen-kieng-ca-3-loai-thuc-pham-nay-a593912.html

  • Tại sao lại có mảnh vải trải ngang trên giường khách sạn? Nhiều người không biết tác dụng, hãy nghe cô dọn dẹp nói thật

    Tại sao lại có mảnh vải trải ngang trên giường khách sạn? Nhiều người không biết tác dụng, hãy nghe cô dọn dẹp nói thật

    Những người thường xuyên đi xa không còn lạ lẫm gì với khách sạn. Có thể bạn đã từng chú ý đến một chi tiết nhỏ trên giường ngủ tại nhiều khách sạn: một mảnh vải có màu sắc tươi sáng và thiết kế đẹp mắt, thường được gọi là “khăn trải cuối giường”. Vậy mảnh vải này có công dụng gì?

    Trước hết từ góc độ thẩm mỹ, việc bổ sung khăn trải cuối giường thực sự làm tăng thêm vẻ đẹp và điểm nhấn cho căn phòng. Màu sắc của nội thất và ga trải giường trong khách sạn thường khá đơn điệu, và khăn trải cuối giường với các thiết kế đa dạng không chỉ phá vỡ sự đơn điệu đó mà còn hài hòa với tổng thể phong cách của phòng, nâng cao gu thẩm mỹ và đẳng cấp của không gian nghỉ ngơi. Nó như một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, mang lại không khí nghệ thuật cho phòng khách sạn.

    Ảnh minh họa.

    Tuy nhiên, khăn trải cuối giường không chỉ đơn thuần là vật trang trí. Theo lời bộ phận vệ sinh, khăn trải cuối giường còn có những chức năng thực tiễn rất hữu ích. Trong quá trình lưu trú, khách hàng thường xuyên để các đồ dùng cá nhân như túi xách, quần áo lên cuối giường. Lúc này, khăn trải cuối giường sẽ giúp bảo vệ, tránh cho những vật dụng đó tiếp xúc trực tiếp với ga trải giường, giữ cho chúng sạch sẽ.

    Ngoài ra, khăn trải cuối giường còn đóng vai trò quan trọng trong dịch vụ phòng khách sạn. Khi khách rời phòng, nhân viên dọn dẹp có thể dễ dàng gấp khăn trải cuối giường lên để thay ga giường và vỏ gối mà không cần dời đồ đạc trên giường, giúp cải thiện hiệu quả công việc và giảm bớt sức lao động cho nhân viên.

    Khăn trải cuối giường không chỉ thực tiễn mà còn mang ý nghĩa văn hóa và truyền thống. Trong văn hóa truyền thống xưa, khăn trải cuối giường được coi là biểu tượng của địa vị và tầng lớp xã hội. Những hoa văn tinh xảo và kỹ thuật sản xuất tỉ mỉ của nó thể hiện sự tinh tế và khao khát vẻ đẹp trong cuộc sống của chủ nhân.

    Đặc biệt, chất liệu và quy trình sản xuất của khăn trải cuối giường cũng được chọn lọc kỹ lưỡng. Khăn trải cuối giường chất lượng cao thường được làm từ các loại vải sang trọng như lụa, lanh, được chế tác bởi những nghệ nhân lành nghề. Khăn trải cuối giường không chỉ có cảm giác thoải mái khi chạm vào mà còn góp phần mang lại cảm giác sang trọng cho phòng khách.

    Dù khăn trải cuối giường có nhiều ưu điểm, thực tế cho thấy nhiều người vẫn chưa hiểu rõ về nó, thậm chí một số người còn lầm tưởng đây chỉ là một vật trang trí. Nhưng qua lời giải thích của nhân viên vệ sinh, chúng ta có thể thấy rằng khăn trải cuối giường là một phần không thể thiếu trong phòng khách sạn, kết hợp hài hòa giữa yếu tố thẩm mỹ và tính năng thực tiễn.

    https://thuonghieuvaphapluat.vn/tai-sao-lai-co-manh-vai-trai-ngang-tren-giuong-khach-san-nhieu-nguoi-khong-biet-tac-dung-hay-nghe-co-don-dep-noi-that-vz93031.html

  • Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ n::ém 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?

    Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ n::ém 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?

    Tôi tên Thanh. Mười năm trước, tôi từng là vợ của Quân – một doanh nhân bất động sản có tiếng ở đất Sài thành. Cuộc hôn nhân của chúng tôi được người ngoài ví như “trai tài gái sắc”, nhưng bên trong lại mục rỗng như một thân cây bị mối ăn.

    Khi tôi sinh bé Tôm được 2 tuổi, Quân bắt đầu công khai những mối quan hệ ngoài luồng. Anh cho rằng đàn ông có tiền thì có quyền hưởng thụ, còn tôi – một bà nội trợ lui về hậu phương – chỉ cần ngoan ngoãn chăm con là đủ.

    Nhưng sức chịu đựng của con người có giới hạn. Đêm đó, tôi bắt gặp anh đưa nhân tình về tận cổng nhà. Sự sụp đổ không ồn ào, tôi chỉ lặng lẽ đặt tờ đơn ly hôn lên bàn.

    Quân nhìn tờ đơn, nhếch mép cười, ánh mắt sắc lạnh như dao cạo: – “Cô muốn đi? Được thôi. Nhưng tôi là dân kinh doanh, mọi thứ phải sòng phẳng.”

    Anh ta đẩy về phía tôi hai tờ giấy. – “Một là tờ séc 5 tỷ đồng – một nửa tài sản hiện mặt của tôi. Hai là quyền nuôi thằng Tôm. Cô chỉ được chọn một. Nếu chọn con, cô sẽ ra đi tay trắng, một xu cũng không có.”

    Tôi nhìn người đàn ông mình từng đầu ấp tay gối, cảm thấy sống lưng lạnh toát. Anh ta đang dùng chính đứa con ruột thịt của mình để mặc cả, để dồn tôi vào đường cùng, để xem tôi – một người đàn bà không nghề nghiệp

    – “Tại sao anh có thể tàn nhẫn với con như vậy?” – Tôi run rẩy hỏi. – “Vì tôi không muốn chia tiền cho người lạ. Còn thằng bé, nếu cô không nuôi nổi thì để lại đây, tôi thuê vú em. Nhưng cô sẽ mất quyền làm mẹ.”

    Không cần đến một giây suy nghĩ, tôi xé nát tờ séc 5 tỷ trước mặt anh ta. – “Tôi chọn con. Tiền của anh, giữ lấy mà mua vui cho thiên hạ.”

    Quân cười lớn, tiếng cười đầy sự mỉa mai: – “Được, có khí phách. Để tôi xem cô ôm cái cục nợ ấy sống được bao lâu. Đừng quay lại đây ăn xin.”

    Tôi bế Tôm, khi ấy đang ngủ say, bước ra khỏi căn biệt thự lộng lẫy giữa đêm mưa tầm tã. Tài sản duy nhất tôi mang theo là đứa con và lòng tự trọng của một người mẹ.

    Chương 2: Mười năm tôi luyện

    Những năm đầu tiên là địa ngục. Từ một phu nhân sống trong nhung lụa, tôi phải làm đủ nghề: rửa bát thuê, bán hàng online, rồi đi học lại nghiệp vụ kế toán vào ban đêm.

    Có những đêm Tôm sốt cao, trong túi tôi chỉ còn đúng 50 nghìn đồng, không đủ tiền taxi đưa con đi viện, tôi phải cõng con chạy bộ dưới mưa, nước mắt hòa cùng nước mưa mặn chát. Lúc ấy, tôi hận Quân thấu xương tủy.

    Nhưng Tôm càng lớn càng hiểu chuyện. Thằng bé chưa bao giờ đòi hỏi đồ chơi đắt tiền. 7 tuổi, Tôm đã biết nấu cơm đợi mẹ về. 10 tuổi, Tôm đạt giải Nhất toán thành phố.

    – “Mẹ ơi, sau này con sẽ làm giám đốc, con sẽ xây nhà to cho mẹ, mẹ không phải khóc nữa.” – Câu nói ngây ngô của con năm nào là động lực để tôi cắn răng bước tiếp.

    Tôi điên cuồng làm việc. Từ nhân viên kế toán quèn, tôi leo lên trưởng phòng, rồi Giám đốc tài chính cho một tập đoàn đa quốc gia. Căn hộ chung cư cao cấp ven sông Sài Gòn hiện tại chính là mồ hôi và nước mắt của hai mẹ con tôi suốt một thập kỷ.

    Chương 3: Cuộc gặp gỡ định mệnh

    Hôm nay là ngày Tôm – giờ đã là chàng trai 12 tuổi cao lớn, đĩnh đạc – đại diện trường tham gia cuộc thi Lập trình Robot Quốc tế.

    Hội trường lộng lẫy ánh đèn. Khi cái tên “Nguyễn Hoàng Tuấn” (tên thật của Tôm) được xướng lên cho giải Vàng, tôi vỡ òa hạnh phúc.

    – “Chúc mừng chị, con trai giỏi quá.”

    Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau khiến tôi khựng lại. Tôi quay đầu. Là Quân.

    10 năm không gặp, Quân già đi trông thấy. Tóc đã điểm bạc, ánh mắt không còn vẻ ngạo nghễ năm xưa mà hằn lên sự mệt mỏi. Nghe nói công ty của anh ta phá sản 2 năm trước do thua lỗ, vợ sau cũng ôm tiền bỏ đi.

    Quân nhìn tôi, sững sờ trước vẻ mặn mà, sang trọng của người vợ cũ. Nhưng khi ánh mắt anh ta chạm vào Tôm đang cầm cúp đi xuống, anh ta như chết lặng. Thằng bé giống Quân như hai giọt nước thời trẻ, nhưng ánh mắt nó sáng và cương nghị hơn cha nó gấp ngàn lần.

    – “Đó là… thằng Tôm sao?” – Giọng Quân lạc đi. – “Đúng. Là đứa con mà 10 năm trước anh coi là ‘cục nợ’ đấy.” – Tôi bình thản đáp.

    Quân run rẩy bước tới. Anh ta nhìn bộ vest lịch lãm trên người con, nhìn chiếc cúp vàng danh giá, rồi nhìn sang tôi. Sự hối hận trào dâng trong đáy mắt đục ngầu.

    – “Thanh… Anh sai rồi. Cho anh nhận lại con được không? Anh… anh cô đơn quá.”

    Lúc này, cô bồ trẻ đi cùng Quân (có lẽ là người tình mới nhất) bĩu môi: – “Anh nhận nó về làm gì? Lại tốn tiền nuôi à?”

    Tôm đi tới bên cạnh tôi. Thằng bé cao gần bằng bố nó, ánh mắt lạnh lùng quét qua hai người bọn họ.

    – “Chú là ai?” – Tôm hỏi, giọng trầm ổn.

    Quân sững người: – “Tôm, là bố đây. Bố là Quân…”

    Tôm nhếch mép cười – một nụ cười bản lĩnh mà tôi chưa từng dạy con, có lẽ đó là sự trưởng thành từ gian khó. – “Xin lỗi chú. Trong giấy khai sinh và trong trí nhớ của cháu, bố cháu đã ‘chết’ từ 10 năm trước rồi. Ngày mẹ cháu cõng cháu đi viện giữa đêm mưa, chú ở đâu? Ngày mẹ cháu nhịn ăn để đóng tiền học cho cháu, chú đang ở đâu?”

    Quân há miệng, nhưng không thốt nên lời. Nước mắt ông ta bắt đầu rơi.

    – “Nhưng… bố là người sinh ra con…” – Quân cố vớt vát.

    Tôi đặt tay lên vai con trai, nhìn thẳng vào Quân, dõng dạc từng chữ: – “Anh Quân này. 10 năm trước anh bắt tôi chọn: Tiền hoặc Con. Anh nói tôi ngu ngốc khi chọn ‘cục nợ’. Giờ anh mở to mắt ra mà nhìn. Tài sản lớn nhất đời người, tôi đã giữ được rồi. Còn anh, ôm đống tiền năm xưa của anh, giờ anh còn lại gì? Một con số 0 tròn trĩnh.”

    Nói rồi, tôi nắm tay Tôm quay lưng bước đi.

    – “Mẹ, mình đi ăn mừng thôi. Con không muốn lãng phí thời gian với người lạ.” – Tôm nói lớn, đủ để người đàn ông phía sau nghe thấy.

    Chúng tôi bước ra khỏi hội trường, ánh nắng rực rỡ chiếu rọi. Tôi biết Quân vẫn đứng đó, chôn chân trong sự ân hận muộn màng. Anh ta đã thắng một ván bài ly hôn năm xưa, nhưng anh ta đã thua trắng cả cuộc đời.

    Tôi siết chặt tay con trai. Hạnh phúc không phải là bạn nắm trong tay bao nhiêu tiền, mà là khi về già, bạn có một bàn tay tin cậy để nắm lấy hay không.

  • Bắt tạm giam “Hot girl” Bùi Thị Duyên (SN 1997)

    Bắt tạm giam “Hot girl” Bùi Thị Duyên (SN 1997)

    Bùi Thị Duyên (SN 1997, trú phường Hòa Khánh, TP Đà Nẵng) bị khởi tó, bắt tạm giam để điều tra về hành vi “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.

    Theo báo Người lao động, ngày 19/11, Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Đà Nẵng cho biết đã thực hiện Lệnh khởi tố bị can và Lệnh bắt tạm giam đối với Bùi Thị Duyên (SN 1997, trú phường Hòa Khánh, TP Đà Nẵng) về hành vi “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.

    Theo tài liệu điều tra, Duyên trao đổi với chị Chu Thị Nh. (SN 1988, trú tỉnh Phú Thọ) về việc cùng góp vốn mua bán đất.

    Tin tưởng bạn, chị Nh. chuyển 500 triệu đồng cho Duyên để hợp tác làm ăn.Tháng 7/2025, Duyên tìm mua một lô đất tại phường Điện Bàn với giá 500 triệu đồng và đã đặt cọc 180 triệu đồng.

    Sau đó, Duyên làm giả hợp đồng mua bán lô đất này với nội dung giá 1 tỷ đồng, đặt cọc 500 triệu đồng và gửi cho chị Nh. để tạo niềm tin. Khi vào Đà Nẵng xem đất, chị Nh. tin tưởng và đồng ý mua.

    Đối tượng Bùi Thị Duyên tại cơ quan công an. Ảnh: Dân Việt
    Đối tượng Bùi Thị Duyên tại cơ quan công an. Ảnh: Dân Việt

    Tuy nhiên, việc góp tiền mua đất không thành do hơn 300 triệu đồng chị Nh. chuyển trước đó đã bị Duyên rút ra tiêu xài cá nhân, khiến Duyên mất khả năng thanh toán.

    Nghi ngờ, chị Nh. tìm hiểu và phát hiện giá trị lô đất không đúng như trong hợp đồng Duyên cung cấp nên gửi đơn tố cáo đến Công an thành phố Đà Nẵng.

    Sau khi giám định giấy tờ và hợp đồng mua bán, Cơ quan Cảnh sát điều tra xác định hợp đồng là giả, đối tượng đã giả chữ ký chủ đất và nâng khống giá trị lô đất để chiếm đoạt 500 triệu đồng, theo báo Dân Việt.

    Cơ quan Cảnh sát điều tra đã bắt Duyên để phục vụ công tác điều tra.

  • Loại quả Việt Nam được ví là “báu vật từ thiên đường”: Chống ungthu và mang lại nhiều lợi ích tuyệt vời

    Loại quả Việt Nam được ví là “báu vật từ thiên đường”: Chống ungthu và mang lại nhiều lợi ích tuyệt vời

    Gấc là loại quả có màu đỏ tươi, có thể to bằng quả dưa đỏ, với bề mặt phủ đầy gai ngắn. Quả thường lớn, dài khoảng 13 cm, đường kính khoảng 10 cm, hình cầu hoặc hình bầu dục, có cuống nhọn và cứng. Khi còn non, gấc có màu xanh lục, sau đó chuyển dần từ đỏ cam sang đỏ đậm khi trưởng thành. Bên ngoài có gai, bên trong là cùi thịt và hạt đỏ đặc trưng.

    Vì sao gấc được mệnh danh là “quả từ thiên đường”? Theo nghiên cứu hiện đại của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, quả gấc chứa nhiều hóa chất thực vật có lợi, đặc biệt là lycopene trong màng hạt cao gấp 25 lần so với cà chua – vượt trội trong số các loại thực vật. Lycopene là chất chống oxy hóa tự nhiên, giúp chống ung thư, chống lão hóa và hỗ trợ sức khỏe tuyến tiền liệt.

    Vì sao gấc được mệnh danh là “quả từ thiên đường”?Vì sao gấc được mệnh danh là “quả từ thiên đường”?
    Quả gấc cũng rất giàu carotene, zeaxanthin, cryptoxanthin, Q10, Omega-3, lutein, với lượng carotenoid cao gấp 15 lần cà rốt. Những thành phần này giúp bảo vệ mắt, hỗ trợ tim mạch, giảm nguy cơ một số bệnh ung thư và làm chậm tác dụng phụ của hóa trị.

    Ngoài ra, gấc còn cung cấp vitamin E, vitamin B5, axit nicotinic, chất xơ, khoáng chất, axit béo không bão hòa và selen, khiến nó trở thành một siêu thực phẩm giàu dinh dưỡng, xứng đáng với danh xưng “trái cây thiên đường”.

    8 công dụng chính của quả gấc

    Chống ung thư

    Quả gấc giàu chất dinh dưỡng, đặc biệt là lycopene và carotene, có khả năng ngăn ngừa ung thư và làm chậm sự phát triển của tế bào ung thư, nhất là ung thư vú.

    Chống thiếu máu

    Gấc chứa nhiều sắt, vitamin C và axit folic, rất tốt cho người bị thiếu máu. Tiêu thụ thường xuyên giúp bổ sung dưỡng chất và cải thiện tình trạng thiếu máu.

    Giảm cholesterol

    Gấc giúp giảm lượng cholesterol xấu trong cơ thể, đặc biệt có lợi cho những người có mức cholesterol cao hoặc có tiền sử gia đình mắc bệnh tim mạch.

    Ngăn ngừa bệnh tim mạchNhờ giàu chất chống oxy hóa, gấc hỗ trợ bảo vệ tim mạch và giảm nguy cơ mắc các bệnh liên quan. Sử dụng đều đặn kết hợp lối sống năng động giúp duy trì sức khỏe tim mạch tốt.
    Gấc giúp giảm lượng cholesterol xấu trong cơ thể, đặc biệt có lợi cho những người có mức cholesterol cao hoặc có tiền sử gia đình mắc bệnh tim mạch. Gấc giúp giảm lượng cholesterol xấu trong cơ thể, đặc biệt có lợi cho những người có mức cholesterol cao hoặc có tiền sử gia đình mắc bệnh tim mạch.
    Cải thiện thị lực

    Vitamin, beta-carotene và các dưỡng chất trong gấc giúp tăng cường thị lực, ngăn ngừa đục thủy tinh thể và các vấn đề khác về mắt.

    Chống trầm cảmGấc giàu selen, khoáng chất và vitamin quan trọng cho hệ thần kinh, giúp cải thiện tâm trạng và giảm nguy cơ trầm cảm.

    Duy trì tuổi thanh xuân, ngăn ngừa lão hóaCác vitamin và khoáng chất trong gấc giúp làm chậm quá trình lão hóa, duy trì làn da trẻ trung, thúc đẩy tái tạo collagen và giảm nếp nhăn.

    Hỗ trợ sức khỏe tuyến tiền liệt

    Lycopene trong cùi gấc cao hơn cà chua 70 lần, giúp hỗ trợ điều trị phì đại tuyến tiền liệt lành tính, cải thiện lưu lượng nước tiểu và duy trì sức khỏe tuyến tiền liệt.

    Lưu ý khi ăn gấc

    Không ăn quả quá chín hoặc bị nấm trắng, lên men.

    Có thể ăn sống hoặc nấu chín, nhớ bỏ hạt.

    Người đang dùng thuốc uống cần thận trọng do gấc chứa carotene.

    Nguồn: https://phunutoday.vn/loai-qua-viet-nam-duoc-vi-la-bau-vat-tu-thien-duong-chong-ung-thu-va-mang-lai-nhieu-loi-ich-tuyet-voi-d477693.html

  • Vừa nhích nắp qu;;an t;;ài lên, một luồng khí lạnh phả ra, mùi ngai ngái, ẩm mốc trộn lẫn thứ gì đó tanh nhẹ

    Vừa nhích nắp qu;;an t;;ài lên, một luồng khí lạnh phả ra, mùi ngai ngái, ẩm mốc trộn lẫn thứ gì đó tanh nhẹ

    Nhà ông Chín nằm ở cuối xóm Ba Đình, sát bìa rừng già. Cái nền đất ấy vốn đã lâu năm, rêu phong, ẩm thấp, mùa mưa thì nhão nhoét, mùa nắng lại nứt nẻ. Ông cụ đã ở trong căn nhà gỗ tềnh toàng ấy hơn ba mươi năm, nay gom góp được ít tiền, lại có mấy đứa con gửi tiền về, nên quyết định phá nhà cũ xây nhà mới cho “đàng hoàng một tí”.

    Buổi sáng hôm đó, trời vừa tạnh mưa, đất còn mềm nhũn. Mấy người thợ trong xóm đến phụ đào móng. Mới được hơn một buổi, cuốc xẻng lút xuống sâu thì bất ngờ vấp phải thứ gì đó cứng, nhưng không phải đá. Một người thợ hét lên:

    — Ủa, có cái gì lạ lắm ông Chín ơi!

    Ông Chín chống gậy lại gần, gương mặt nhăn nheo ánh lên sự tò mò:

    — Đào lên coi! Biết đâu hồi xưa người ta chôn cái hũ vàng.

    Lời vừa dứt, xung quanh đã râm ran tiếng bàn tán. Đất được bới thêm, bùn nhão tràn ra hai bên, và rồi… một góc cạnh bằng gỗ sẫm màu lộ ra.

    Ai nấy đều ngừng thở.

    Thêm vài nhát cuốc, toàn bộ vật thể được phơi bày.

    Đó là một cỗ quan tài.

    Không phải loại thường thấy trong xóm, mà là thứ gỗ cổ, đen bóng, dày cả gang tay, mặt trên khắc những hoa văn kỳ lạ như rồng phượng xen lẫn các đường cong xoắn lấy nhau. Nhìn qua đã thấy lạnh gáy.

    Người thợ tên Tư nuốt nước bọt:

    — Sao dưới đất nhà ông lại có cái… cái này?

    Ông Chín vẫn bình thản, mắt sáng lên vì lòng tham:

    — Hồi xưa vùng này chiến tranh loạn lạc, người giàu hay chôn của lắm. Quan tài kiểu này chắc chắn có đồ quý trong đó.

    — Nhưng mà… mở ra e là thất đức.
    Một thợ khác lên tiếng.

    Ông Chín gạt đi, quắc mắt:

    — Đất nhà tui, thứ chi nằm dưới cũng là của tui. Mấy chú sợ thì tránh ra, để tui làm.

    Ông tự mình bước xuống hố, lấy con búa to để bên cạnh, định đập nắp quan tài. Nhưng khi chiếc búa vừa chạm vào, một tiếng “cốp” vang lên sắc lạnh đến gai người. Cả đám rùng mình. Rõ ràng cỗ quan tài này cứng đến khó tin.

    Một cơn gió lạnh quét qua dù trời đang nắng nhẹ.

    Cả xóm hiếu kỳ kéo đến xem. Một bác lớn tuổi lắc đầu:

    — Quan tài chôn sâu mà gỗ còn mới vậy, chẳng lành đâu nghen Chín. Người ta nói mấy quan tài này thuộc về dòng họ quyền quý xưa, có bùa trấn. Đụng vô dễ gặp chuyện lắm.

    — Bùa với ngải gì! Vàng thì chỉ có một!
    Ông Chín hậm hực, càng muốn mở bằng được.

    Ông lấy xà beng, gõ mạnh một góc. Tiếng gỗ vang lên trầm đục. Đám đông im phăng phắc. Rồi một tiếng “rắc” nhỏ vang lên — kẽ nắp tách ra một đường bằng lưỡi dao.

    Ông Chín thở phào, nói trong sự hưng phấn:

    — Được rồi! Mở nắp!

    Hai thanh niên lực lưỡng trèo xuống giúp ông. Vừa nhích nắp quan tài lên, một luồng khí lạnh phả ra, mùi ngai ngái, ẩm mốc trộn lẫn thứ gì đó tanh nhẹ.

    Mọi người dạt ra.

    Nắp quan tài bật lên hoàn toàn.

    Và rồi… họ nhìn thấy nó.

    Bên trong không phải bộ xương khô như họ tưởng. Là một xác người phụ nữ mặc áo gấm đỏ, mặt vẫn nguyên vẹn như đang ngủ. Da không mục nát mà trắng bệch, mái tóc dài đen nhánh trải khắp đáy quan tài. Ở giữa hai tay nàng là một chiếc hộp gỗ nhỏ.

    Không ai nói nổi một lời.

    Ông Chín tim đập liên hồi, nhưng tham vọng lấn át nỗi sợ. Ông thò tay định cầm chiếc hộp.

    Đúng lúc đó, mắt của người đàn bà… hé mở.

    Chỉ một khe nhỏ. Nhưng đủ để tất cả rụng rời.

    — Trời đất ơi! Nó mở mắt! — ai đó hét lên.

    Mấy người nhảy khỏi hố đất, chạy tán loạn. Chỉ còn mình ông Chín đứng ngây ra, chân run bần bật.

    Đôi mắt ấy trắng dã, không có đồng tử, nhìn lên nắp quan tài như muốn thoát ra.

    Mặt đất bỗng rung nhẹ.

    Đèn trước nhà chớp tắt.

    Không khí đặc quánh lại.

    Một giọng nói không phải tiếng người, giống hơi thở, giống tiếng gió rít, thì thầm ngay sau lưng ông:

    — Trả… lại…

    Ông Chín giật mình quay phắt, nhưng không thấy ai. Khi nhìn xuống quan tài, đôi mắt trắng dã đã mở to, nhìn thẳng vào ông.

    Bất chợt, tay của người đàn bà giật một cái.

    Rồi một cái nữa.

    Rồi… nắm chặt lấy cổ tay ông Chín.

    Ông thét lên kinh hoàng, cố giật tay ra nhưng lực giữ mạnh đến không tưởng. Từ dưới quan tài, gương mặt người đàn bà như nở căng, hai gò má kéo giật sang hai bên, miệng từ từ mở ra một cách dị dạng, rộng hơn cả mức bình thường.

    Tiếng gió gào bên tai ông:

    — Trả lại những gì không thuộc về ngươi…

    Đám xóm chạy lại nghe tiếng kêu, lao xuống kéo ông Chín lên. Nhưng dù mấy người đực rựa cùng cố, cánh tay ấy như bị một thứ vô hình hút chặt xuống.

    Cuối cùng, một tiếng “bụp” như xé thịt vang lên — ông Chín được kéo lên khỏi hố.

    Còn bàn tay trái của ông…
    không còn nữa.

    Máu tuôn xối xả. Ông ngất lịm.

    Quan tài bỗng đóng sập lại như có ai từ bên trong đẩy mạnh.


    Ông Chín được đưa đi bệnh viện, sống sót nhưng kiệt sức, mê man suốt ba ngày. Khi tỉnh dậy, ông lảm nhảm liên tục:

    — Bà ấy… bà ấy kêu tui trả lại… Tui không có lấy gì hết… Bà tha cho tui…

    Cả xóm hoảng sợ, lập bàn thờ tạm và mời thầy pháp về. Vị thầy, khoảng hơn bảy mươi tuổi, nhìn quan tài chỉ một giây đã tái mặt:

    — Đây là loại huyệt phong thủy cực hiếm. Người phụ nữ này là “người được phong ấn”, không phải người thường. Cổ quan tài này có bùa trấn yểm từ trăm năm trước. Ai mở ra sẽ giải phong ấn.

    — Giải phong ấn là sao thầy?
    Một người hỏi, run rẩy.

    Thầy pháp thở dài:

    — Nghĩa là thứ bị trấn… đã được thả ra.

    Cả xóm im phăng phắc.

    — Có cách nào đóng lại không thầy?

    — Có. Nhưng phải trả lại món đồ của bà ấy. Trong quan tài có một chiếc hộp, ai đã chạm vào?

    Mọi ánh mắt dồn về phía ông Chín — người đã thò tay vào, dù chưa cầm được hộp.

    Người thầy lắc đầu:

    — Ông ấy không giữ, nhưng sự tham lam đã khiến phong ấn mở. Giờ phải trả lễ gấp, xin lỗi long mạch và cầu cho linh hồn ấy yên ổn trở lại. Nếu không…
    Ông nhìn xuống đất, giọng trầm xuống.
    — Những chuyện khác còn tệ hơn nhiều.

    Nghe mà ai cũng rụng rời.


    Đêm đó, khi cả xóm tập trung trước nhà ông Chín để làm lễ, thì một sự việc xảy ra.

    Quan tài… tự mở.

    Không ai dám đến gần.

    Một vệt nước đen từ trong tràn ra, như máu loãng nhưng có mùi tanh ngái. Từ bên trong, tóc đen bắt đầu trườn ra như những con rắn, bò dần lên miệng hố.

    Người thầy pháp lập tức ném nén hương vào, miệng đọc chú. Tóc rụt lại, quan tài rung lên dữ dội như có ai bên trong đập mạnh.

    Thầy quát:

    — Nhanh! Đóng quan tài lại!

    Bốn năm người đàn ông dồn lực đẩy nắp xuống. Khi nắp vừa khít, thầy đặt bùa trấn lên, đọc chú liên tục. Mãi hơn mười phút sau, quan tài mới chịu yên.

    Mọi người mệt lả.

    Thầy pháp quay sang ông Chín, đang ôm cánh tay cụt run không ngừng.

    — Ông đã đánh thức linh hồn bị phong ấn. Nhưng may là chưa hoàn toàn. Từ giờ trở đi, đừng bao giờ động tới thứ gì không thuộc về mình. Nếu quan tài đó lại mở thêm lần nữa… tôi không chắc sẽ giữ được linh hồn bà ấy không quật cả xóm.

    Ông Chín khóc như đứa trẻ.


    Sau buổi đó, quan tài được lấp đất lại thật sâu, phủ bùa khắp mặt đất. Không ai dám bén mảng quanh khu vực ấy nữa, kể cả ban ngày. Nhà mới của ông Chín bỏ dở, ông chọn chuyển đi nơi khác sống với các con.

    Nhưng có một điều người ta truyền tai nhau:

    Mỗi khi trời sắp mưa, ở khu đất ấy…
    lại nghe tiếng gõ nhẹ từ dưới lòng đất.
    Ba tiếng, đều đặn.

    Như thể ai đó đang cố dậy.

    Và đợi ngày được mở ra lần nữa.