Blog

  • Sản phẩm kỳ diệu “tiêu diệt” ung thư mạnh gấp 10.000 lần hóa trị

    Sản phẩm kỳ diệu “tiêu diệt” ung thư mạnh gấp 10.000 lần hóa trị

    Một nghiên cứu mới đã chỉ ra rằng, chất limonoids – một hợp chất tự nhiên có trong chanh giúp làm chậm sự phát triển của ung thư và thậm chí giết chết các tế bào gây hại này.

    Một nghiên cứu mới đã chỉ ra rằng, chất limonoids – một hợp chất tự nhiên có trong chanh giúp làm chậm sự phát triển của ung thư và thậm chí giết chết các tế bào gây hại này.

    Vỏ chanh giúp tăng cường hệ thống miễn dịch, giảm cholesterol thậm chí có thể ngăn ngừa ung thư. Vỏ chanh cũng có thuộc tính kháng khuẩn, giúp bảo vệ cơ thể khỏi các bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn.

     Chất limonoids có thể làm chậm sự tăng trưởng và thậm chí giết chết tế bào ung thư
    Chất limonoids có thể làm chậm sự tăng trưởng và thậm chí giết chết tế bào ung thư

    Nghiên cứu đã chỉ ra rằng, các chất dinh dưỡng thực vật tự nhiên có thể có tác động lớn hơn so với hóa trị mà không gây tác dụng phụ. Pectin từ vỏ giống cam quýt giúp ức chế sự lây lan của ung thư vú, da, tuyến tiền liệt đến các cơ quan khác.

     Chanh không chỉ giúp bảo vệ cơ thể khỏi ung thư mà còn có thể giúp giải độc
    Chanh không chỉ giúp bảo vệ cơ thể khỏi ung thư mà còn có thể giúp giải độc

    Vỏ chanh chứa limonoids làm cho vỏ có vị đắng. Chúng cũng có thể làm chậm sự tăng trưởng và thậm chí giết chết tế bào ung thư. Chanh có chứa 22 hợp chất chống ung thư có thể ức chế sự phân chia tế bào trong tế bào ung thư và có thể làm giảm nguy cơ ung thư tới 50%.

    Theo Tổ chức Nghiên cứu Công nghiệp và Khoa học Khối thịnh vượng chung của Australia, những trái cây có múi có thể giúp giảm nguy cơ ung thư lên đến 50%.

    Chanh không chỉ giúp bảo vệ cơ thể khỏi ung thư mà còn có thể giúp giải độc. Nước ép chanh có cấu trúc nguyên tử tương tự như nước ép tiêu hoá trong dạ dày và sản xuất mật ở gan. Điều này giúp ích cho đường tiêu hóa.

    Chanh rất giàu chất chống oxy hóa giúp chống lại các tổn thương gốc tự do. Điều này sẽ làm cho làn da khỏe mạnh, trẻ trung. Vitamin C có trong chanh có thể thúc đẩy việc sản sinh collagen và giúp làm trơn nếp nhăn trên mặt.

    Uống nước chanh cũng có thể giúp giảm cân do có chứa chất xơ. Pectin giúp bạn cảm thấy no lâu hơn nên tránh được các cơn thèm ăn dễ dàng hơn. Chanh cũng tăng mức độ năng lượng giúp giảm căng thẳng và cải thiện tâm trạng.

    Những người thường xuyên uống nước chanh cũng cần lưu ý khi pha thêm đường. Vì đường có liên quan đến một số vấn đề sức khỏe và bạn có thể thưởng thức một cốc nước chanh tự làm mà không cần thêm đường để bảo vệ sức khỏe.

    Công thức pha nước uống chanh mật ong

    Nguyên liệu:    1 chén mật ong

    1 chén nước cốt chanh

    6 chén nước lọc

    Chanh cũng tăng mức độ năng lượng giúp giảm căng thẳng và cải thiện tâm trạng
    Chanh cũng tăng mức độ năng lượng giúp giảm căng thẳng và cải thiện tâm trạng

    Hướng dẫn:

    Đổ nước cốt chanh và mật ong vào máy xay sinh tố và xay trong nửa phút. Đổ thêm nước lọc vào hỗn hợp cho đến khi các nguyên liệu hòa quyện vào nhau. Cuối cùng, hãy thưởng thức nước uống tuyệt vời này.

    Theo khoahoc

  • Ngoại tình đã lỗi thời, hiện nay 8 kiểu qh sau đang là mốt, kiểu cuối cùng được rất nhiều người trẻ lựa chọn

    Ngoại tình đã lỗi thời, hiện nay 8 kiểu qh sau đang là mốt, kiểu cuối cùng được rất nhiều người trẻ lựa chọn

    Gần đây, tôi phát hiện ra một hiện tượng thú vị: ngoại tình truyền thống dường như đang dần lỗi thời. Thay vào đó, có 8 kiểu quan hệ mới nổi, những mối quan hệ này có nhiều hình thức, mỗi hình thức đều có sức hấp dẫn riêng.

     

    Hôm nay, chúng ta hãy khám phá những mối quan hệ mới này và xem chúng đáp ứng nhu cầu cảm xúc phức tạp và đa dạng của con người hiện đại như thế nào.

    Chung sống không kết hôn và không sinh con

    Trong thời đại phát triển nhanh chóng này, một số người chọn lối sống không kết hôn và sinh con. Họ chú ý hơn đến cảm xúc và sự tự do hiện tại. Hai người đến với nhau vì sức hấp dẫn lẫn nhau, sống với nhau mà không bị gánh nặng bởi những ràng buộc của hôn nhân.

    ngoại tình, kiểu quan hệ nam nữ mới

    Họ có thể cùng nhau chia sẻ nỗi buồn và niềm vui trong cuộc sống, cùng nhau gánh vác trách nhiệm cuộc sống nhưng vẫn giữ được không gian độc lập của riêng mình. Loại quan hệ này có thể thiếu đi sự ổn định của hôn nhân truyền thống nhưng lại có nhiều tự do và thoải mái hơn.

    Tình bạn tâm giao

    Ngoài mối quan hệ tình bạn thông thường, hai người còn rất hợp nhau về mặt tinh thần. Họ cùng nhau có thể khám phá ý nghĩa của cuộc sống, chia sẻ những ước mơ nội tâm của mình cũng như hỗ trợ và động viên khi nhau cần nhất. Loại cảm giác này không liên quan đến sự chiếm hữu của tình yêu mà có mối liên hệ tình cảm sâu sắc. Đó là một tình bạn trong sáng và quý giá.

    Tình bạn thân thiết

    Khoảng cách tuổi tác không còn là trở ngại và mối liên kết tình cảm sâu sắc được thiết lập giữa trẻ và lớn tuổi. Người lớn tuổi dùng kinh nghiệm sống của mình để hướng dẫn người trẻ, trong khi người trẻ mang lại năng lượng và ý tưởng mới cho người lớn tuổi. Họ học hỏi lẫn nhau, đánh giá cao lẫn nhau và cùng nhau phát triển.

    Mối quan hệ hợp tác nơi làm việc

    Các đối tác bạn gặp tại nơi làm việc cùng nhau làm việc chăm chỉ để đạt được mục tiêu nghề nghiệp. Họ hợp tác và hỗ trợ lẫn nhau, thiết lập mối quan hệ tình cảm đặc biệt ở nơi làm việc có tính cạnh tranh cao. Cảm giác này bao gồm cả niềm đam mê làm việc cùng nhau và sự ghi nhận, tôn trọng năng lực của nhau.

    Quan hệ xã hội có cùng sở thích

    Những người đến với nhau vì lợi ích chung sẽ tạo thành một cộng đồng sôi động. Họ cùng nhau tham gia vào nhiều hoạt động khác nhau, chia sẻ sở thích và niềm đam mê của nhau và xây dựng mối quan hệ sâu sắc trong quá trình này. Loại mối quan hệ này cho phép mọi người tìm thấy cảm giác thân thuộc và bản sắc trong khi theo đuổi sở thích của mình.

    ngoại tình, kiểu quan hệ nam nữ mới

    Kết nối cảm xúc trong thế giới ảo

    Với sự phát triển của Internet, con người cũng có thể thiết lập những mối quan hệ tình cảm thực sự trong thế giới ảo. Thông qua nền tảng xã hội, trò chơi trực tuyến và các kênh khác, mọi người đã kết bạn từ những nơi khác nhau và thậm chí nảy sinh những cảm xúc sâu sắc. Mặc dù mối quan hệ này có thể phải đối mặt với thử thách về khoảng cách và thực tế, nhưng nó cũng mang đến cho mọi người những trải nghiệm cảm xúc hoàn toàn mới.

    Mối quan hệ đặc biệt giữa thú cưng và con người

    Thú cưng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Chúng mang đến cho chủ nhân của chúng tình yêu và sự đồng hành vô điều kiện. Người chủ chăm sóc thú cưng chu đáo và đối xử với chúng như những thành viên trong gia đình. Mối quan hệ đặc biệt này giữa con người và động vật mang lại sự ấm áp và thoải mái cho cuộc sống của con người.

    Mối quan hệ đơn thân tự phát triển

    Ngày càng có nhiều người lựa chọn sống độc thân và tập trung vào sự trưởng thành và phát triển bản thân. Họ tận hưởng thời gian ở một mình và không ngừng cải thiện bản thân thông qua học tập, du lịch, tập thể dục,… Trong quá trình này, họ thiết lập mối liên hệ tình cảm sâu sắc với bản thân và học cách yêu thương và chấp nhận bản thân. Mối quan hệ độc thân này không hề cô đơn mà là một trạng thái cuộc sống trọn vẹn và ý nghĩa.

    Nguồn: https://ngoisao.vn/tam/yeu/ngoai-tinh-da-loi-thoi-hien-nay-8-kieu-quan-he-sau-dang-la-mot-kieu-cuoi-cung-duoc-rat-nhieu-nguoi-tre-lua-chon-437031.htm

    Xem thêm: Đàn ông có 4 dấu hiệu này sẽ KHÔNG BAO GIỜ NGOẠI TÌNH dù gái đẹp có chèo kéo

    Người đàn ông một lòng một dạ với gia đình thường có những dấu hiệu rõ ràng. Không phải tất cả nhưng dưới đây là 4 dấu hiệu cho thấy một người đàn ông hoàn toàn chung thủy, vợ khôn khéo nên biết trân trọng.

    1. Sẵn sàng thay đổi bản thân vì vợ

    Một trong những dấu hiệu người đàn ông chung thủy chính là luôn sẵn lòng thay đổi bản thân theo những mong muốn tích cực của vợ. Họ biết lắng nghe và tiếp thu những góp ý từ vợ, cố gắng sửa đổi những thói quen chưa tốt để làm hài lòng bạn đời. Điều này cho thấy họ yêu vợ thật lòng và không muốn làm tổn thương hay khiến vợ buồn lòng. Một người chồng như vậy đáng được trân trọng vì không phải ai cũng có đủ sự yêu thương và nhẫn nại để thay đổi vì người mình yêu.

    2. Chủ động giúp việc nhà

    Người đàn ông yêu vợ sẽ không ngần ngại xắn tay áo giúp đỡ công việc nhà. Họ không coi việc nhà là nhiệm vụ của riêng phụ nữ, mà sẵn sàng chia sẻ để giảm bớt gánh nặng cho vợ. Từ việc nấu ăn, rửa chén đến chăm sóc con cái, họ luôn sẵn lòng làm cùng vợ. Một người chồng như vậy không chỉ giúp vợ đỡ vất vả mà còn thể hiện tình yêu và sự quan tâm chân thành của mình dành cho gia đình.

    3. Chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống

    Người đàn ông một lòng một dạ sẽ không có gì phải giấu giếm vợ. Những chuyện xảy ra ở cơ quan, những mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, đặc biệt là với người khác giới, họ sẽ đều kể cho vợ biết. Họ hiểu rằng việc chia sẻ sẽ giúp vợ cảm thấy yên tâm hơn, tránh được những hiểu lầm không đáng có. Với họ, việc tâm sự, san sẻ niềm vui nỗi buồn cùng vợ không chỉ là cách thể hiện tình yêu mà còn là sự tôn trọng đối với bạn đời.

    4. Hạn chế tụ tập, uống rượu bia có chừng mực

    Người đàn ông thực sự yêu thương vợ sẽ biết từ chối những buổi tụ tập thâu đêm suốt sáng hay uống rượu bia quá đà. Họ hiểu rằng việc này không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe mà còn làm vợ lo lắng. Vì thế, họ luôn biết giữ chừng mực để nhanh chóng trở về nhà với vợ con. Một người chồng biết điểm dừng như vậy là người đáng tin cậy, luôn ưu tiên gia đình hơn mọi cuộc vui bên ngoài.

    Nếu chồng bạn có những dấu hiệu này, hãy biết quý trọng và vun đắp hôn nhân để tình yêu luôn bền chặt. Vì ngoài kia, không phải ai cũng có được một người chồng hết lòng yêu thương và quan tâm gia đình như thế.

    Nguồn: https://sohuutritue.net.vn/dan-ong-co-4-dau-hieu-nay-se-khong-bao-gio-ngoai-tinh-du-gai-dep-co-cheo-keo-d248495.html

  • Trên chuyến xe giường nằm đổ đèo về Đồi Sim, hành khách nữ cuối cùng bước lên xe vừa được 5 phút thì nằng nặc đòi xuống xe nhất quyết không đi nữa

    Trên chuyến xe giường nằm đổ đèo về Đồi Sim, hành khách nữ cuối cùng bước lên xe vừa được 5 phút thì nằng nặc đòi xuống xe nhất quyết không đi nữa

    Xe giường nằm biển số 45B-221.07 của nhà xe Bình Minh xuất bến lúc 22h35, trên xe có 36 hành khách, ai cũng háo hức về quê sớm để kịp ngày giỗ truyền thống của Đồi Sim.

    Đến gần 23h10, xe dừng ở một điểm hẹn cuối cùng ven thị trấn để đón khách muộn.

    Cô gái cuối cùng bước lên:

    Tên: Trần Thu Uyên

    Tóc dài, áo khoác xám, tay chỉ xách một ba lô

    Uyên nhìn quanh khoang xe như người đang sợ hãi điều gì đó, nhưng vẫn im lặng tìm chỗ ngồi.


    Xe lăn bánh xuống đèo. Chỉ vài phút, Uyên bất ngờ đứng bật dậy:

    “Cho tôi xuống xe! Tôi không đi chuyến này nữa!”

    Cả xe hơi ngỡ ngàng.
    Tài xế Trọng đang ôm cua khó chịu quát:

    “Cô đùa hả? Xe chạy đèo rồi! Xuống đâu bây giờ?”

    Uyên mặt trắng bệch, tay run:

    “Làm ơn cho tôi xuống! Tôi trả tiền gấp đôi cũng được!”

    Hành khách bắt đầu bực:

    “Trời nửa đêm rồi còn nổi khùng!”

    “Muốn xuống thì nói từ bến chứ!”

    “Cản trở cả xe!”

    Một chị giường tầng 2 còn nói:

    “Hay say xe rồi hoảng?”

    Nhưng Uyên kiên quyết đến mức gần như hoảng loạn.
    Không muốn mất thời gian, tài xế đành dừng ở một khoảng cua rộng có lề đường.

    Uyên vừa xuống xe liền quay lại nhìn 36 người trên xe và nói một câu rợn sống lưng:

    “Tôi xin lỗi… nhưng mọi người đừng đi tiếp.”

    Câu nói khiến cả xe rùng mình vài giây – nhưng rồi ai nấy cười trừ, cho là chuyện vớ vẩn.

    Xe đóng cửa, rú máy tiếp tục đổ đèo, bỏ Uyên đứng một mình giữa màn đêm mờ sương.


    Khoảng 23h35, khi xe đã đi sâu xuống đèo, một hành khách là anh Minh (ghế 6B) hốt hoảng chạy xuống cabin:

    “Anh Trọng! Có mùi khét… từ dưới gầm!”

    Trọng nhíu mày:

    “Lốp nóng thôi!”

    Nhưng chỉ vài giây sau, một tiếng “RẮC!” như kim loại nứt gãy, rồi xe lạng hẳn sang trái, hành khách la hét.

    Trọng phanh gấp – xe trượt dài, nghiêng mạnh, suýt văng khỏi rìa vực.

    May mắn, bánh sau bị kẹt vào rãnh thoát nước ven đường, xe dừng được chỉ còn cách mép vực… chưa đầy 40 cm.

    36 người mặt cắt không còn giọt máu.

    Trọng chui xuống kiểm tra – và chết điếng:

    Thanh điều khiển phanh chính đã nứt gần gãy hoàn toàn

    Dầu phanh chảy thành vệt dài dưới gầm

    Bước thêm một đoạn nữa là phanh mất hoàn toàn – và xe sẽ lao thẳng xuống vực sâu hơn 150 mét

    Ông Hải – công an xã đang đi cùng xe – run run nói:

    “Nếu nứt thêm 5 giây nữa… chúng ta đã đi rồi…”


    Một bác tài già làm nghề 30 năm xem dưới gầm và xác nhận:

    Vết nứt không phải mới

    Mặt kim loại sạm đen, có dấu tác động lực trước đó

    Tức là:

    Xe đã mang lỗi chết người ngay từ khi rời bến.

    Nếu không có sự cố dừng lại giữa đèo…

    Nếu xe giữ tốc độ cao thêm vài phút…

    Tất cả đã không còn đứng đây để nói chuyện.


    Chị khách giường tầng 2 lí nhí:

    “Cô ấy bảo đừng đi tiếp…”

    Người khác chợt rùng mình:

    “Cô ấy lên xe 5 phút đã đòi xuống. Chắc thấy gì đó mình không biết.”

    Tài xế Trọng ngồi sụp xuống bậc xe, nói với ông Hải:

    “Giá như tôi hỏi cô ấy thêm một câu…”


    Khi nhà xe rà soát danh sách, mới phát hiện:

    Tên Uyên không phải khách đặt vé trước

    Cô mua vé trực tiếp tại quầy ngay trước giờ xe chạy

    Không có hành lý cồng kềnh

    Không ghi quê quán, chỉ số điện thoại để trống

    Một người bỗng nói:

    “Không lẽ cô ấy là kỹ thuật hay kiểm định phương tiện?”

    Nhưng nhà xe không ai biết cô là ai.

    Chỉ có một điều chắc chắn:

    Nếu Uyên không nằng nặc đòi xuống – xe sẽ lao khỏi đèo trong vòng 20 phút.


    Đêm đó, lực lượng chức năng phải điều xe cứu hộ kéo phương tiện về xưởng, toàn bộ 36 hành khách được đưa trở lại thị trấn chờ xe khác.

    Không ai ngủ được.

    Và cho đến bây giờ, mỗi khi nhắc lại, tài xế Trọng vẫn rùng mình:

    “Không biết cô ấy là ai… nhưng chuyến đó cả xe còn sống… nhờ một người duy nhất nhìn thấy điều không ai thấy.”

    Trần Thu Uyên –
    Cô gái lạ bước lên chỉ 5 phút rồi biến mất vào màn đêm.

    Không ai gặp lại.
    Không ai liên lạc được.
    Không ai biết cô cứu họ vì điều gì.

    Chỉ biết:

    Có những thứ người ta linh cảm được – trước khi thảm họa kịp xảy ra.

  • Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này

    Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày. Nhiều người biết tầm quan trọng của bữa sáng, nhưng có thể họ không biết cách chọn thực phẩm phù hợp để đảm bảo sức khỏe.

    Không phải ai cũng nên ăn cháo buổi sáng

    Bữa sáng giữ vai trò quan trọng đối với sức khỏe, nhưng không phải món nào cũng phù hợp để ăn thường xuyên, đặc biệt với người có bệnh mạn tính hoặc cần kiểm soát cân nặng.

    Nhiều gia đình có thói quen ăn cháo nóng vào buổi sáng vì cho rằng đây là món nhẹ bụng, dễ tiêu, nhất là các loại cháo gạo trắng, cháo đậu, cháo thịt… Tuy nhiên, với người có hệ tiêu hóa yếu, người đái tháo đường, rối loạn đường huyết hoặc đang điều trị ung thư, cháo trắng không phải lựa chọn tối ưu cho bữa sáng.

    Cháo, đặc biệt là cháo nấu từ gạo trắng, chứa chủ yếu là carbohydrate tinh chế, ít chất xơ, protein và chất béo lành mạnh. Ăn một bát cháo lớn khi bụng đói có thể làm đường huyết tăng nhanh, kéo theo tăng tiết insulin và gây gánh nặng chuyển hóa, nhất là ở người phải kiểm soát đường máu.

    Vì thiếu protein và chất béo, bữa sáng chỉ có cháo dễ khiến năng lượng tụt nhanh, gây mệt mỏi, đói sớm trước bữa trưa. Ở người thể trạng yếu, biến động insulin lặp lại do bữa sáng quá nhiều tinh bột lỏng còn có thể ảnh hưởng đến tiêu hóa, gây cảm giác đầy bụng, khó chịu dạ dày.

    Ngoài ra, các loại đồ ăn sau cũng không nên sử dụng trong bữa sáng:

    Đồ chiên rán: “kẻ thù” âm thầm của mạch máu

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 1.
    Bánh chiên, bánh bột chiên, quẩy… là món quen thuộc trên bàn ăn sáng của nhiều gia đình, nhưng lại tiềm ẩn không ít rủi ro sức khỏe. Thực phẩm chiên rán ngập dầu ở nhiệt độ cao thường chứa rất nhiều chất béo bão hòa, chất béo chuyển hóa và cả các hợp chất độc hại hình thành trong quá trình chiên đi chiên lại dầu.

    Việc duy trì bữa sáng với đồ chiên rán giàu chất béo trong thời gian dài làm tăng tích tụ mỡ, dễ dẫn đến thừa cân, béo phì, tăng nguy cơ tăng huyết áp, bệnh tim mạch, tiểu đường type 2 và rối loạn mỡ máu. Ở bệnh nhân tăng huyết áp hoặc có sẵn bệnh tim mạch, thói quen này còn có thể làm giảm độ đàn hồi mạch máu, tăng nguy cơ tắc mạch, đột quỵ.

    Đối với hệ tiêu hóa, bữa sáng nhiều dầu mỡ khiến dạ dày và ruột phải làm việc quá tải, dễ gây đầy bụng, khó tiêu, đau dạ dày, đặc biệt ở người viêm dạ dày, trào ngược. Các chuyên gia khuyến nghị nên hạn chế tối đa đồ chiên rán vào buổi sáng, tránh các sản phẩm chứa nhiều chất béo chuyển hóa và muối, ưu tiên món nướng ít dầu, hấp hoặc luộc.

    Mì ăn liền: tiện nhưng không “lành”

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 2.
    Với lịch trình làm việc bận rộn, không ít người chọn mì ăn liền cho bữa sáng vì nhanh và tiện. Tuy nhiên, phần lớn chuyên gia dinh dưỡng xếp mì ăn liền vào nhóm thực phẩm nên hạn chế, nhất là khi dùng thường xuyên thay bữa chính.

    Mì ăn liền chứa nhiều tinh bột tinh chế, giàu chất béo, muối và phụ gia, trong khi lại thiếu protein, vitamin và khoáng chất cần thiết cho một bữa sáng cân bằng. Hàm lượng natri cao dễ làm tăng huyết áp, gây phù nề và tăng gánh nặng cho tim, thận nếu sử dụng lâu dài.

    Ngoài ra, sợi mì thường được chiên ở nhiệt độ cao, dầu có thể được đun đi đun lại, tạo ra các sản phẩm oxy hóa và những hợp chất không tốt cho gan, mạch máu và hệ tiêu hóa. Bữa sáng chủ yếu bằng mì gói dễ khiến cơ thể mệt mỏi, thiếu năng lượng “bền”, giảm sức đề kháng trong giai đoạn làm việc, học tập căng thẳng.

    Trái cây nhiều đường: không phải ai cũng hợp để ăn sáng

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 3.
    Trái cây là nguồn vitamin, khoáng chất và chất chống oxy hóa quan trọng, nhưng không phải loại nào cũng nên ăn nhiều vào bữa sáng, đặc biệt với người cần kiểm soát đường huyết. Các loại trái cây nhiều đường như nho, vải, xoài chín, chuối chín… nếu ăn quá mức vào buổi sáng có thể làm đường huyết tăng nhanh, gây dao động lớn sau ăn.

    Ở người đái tháo đường, tiền đái tháo đường hoặc có nguy cơ kháng insulin, việc tăng đường huyết đột ngột sau bữa sáng sẽ gây bất lợi cho quá trình kiểm soát bệnh, lâu dài làm tăng nguy cơ biến chứng tim mạch và chuyển hóa. Trái cây giàu fructose nếu dùng nhiều còn góp phần tích tụ mỡ nội tạng, không tốt cho gan và vòng eo.

    Những người cần kiểm soát đường máu hoặc cân nặng nên ưu tiên trái cây ít đường, giàu chất xơ như táo, bưởi, dâu tây, ăn kèm bữa sáng thay vì dùng thay cả bữa. Kết hợp trái cây cùng nguồn protein như sữa chua không đường, các loại hạt giúp giảm tốc độ hấp thu đường và tạo cảm giác no lâu hơn.

    Gợi ý bữa sáng tốt cho sức khỏe

    Tại sao không nên ăn cháo vào bữa sáng? Bác sĩ khuyên kiêng cả 3 loại thực phẩm này- Ảnh 4.
    Các bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng khuyến nghị bữa sáng nên đảm bảo đủ 3 nhóm chính: tinh bột tốt, protein chất lượng, chất béo lành mạnh cùng chất xơ, vitamin, khoáng chất. Thay vì cháo trắng, bánh chiên hay mì ăn liền, có thể chọn:

    – Bánh mì nguyên cám hoặc ngũ cốc nguyên hạt ăn kèm trứng, phô mai, ức gà.

    – Sữa chua ít đường kết hợp trái cây ít ngọt và các loại hạt.

    – Yến mạch nấu với sữa hoặc sữa hạt, thêm hạt chia, hạt lanh, một ít quả mọng.

    Bữa sáng lành mạnh không cần quá cầu kỳ nhưng nên được lên kế hoạch, tránh lạm dụng cháo trắng, đồ chiên rán, mì ăn liền và trái cây nhiều đường, nhất là với người có bệnh mạn tính. Với nhóm đối tượng đặc biệt như người đái tháo đường, bệnh tim mạch, ung thư hoặc đang điều trị, nên tham khảo ý kiến bác sĩ hoặc chuyên gia dinh dưỡng để xây dựng thực đơn bữa sáng phù hợp.

    Theo Sohu

    Theo https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/tai-sao-khong-nen-an-chao-vao-bua-sang-bac-si-khuyen-kieng-ca-3-loai-thuc-pham-nay-a593912.html

  • Tại sao lại có mảnh vải trải ngang trên giường khách sạn? Nhiều người không biết tác dụng, hãy nghe cô dọn dẹp nói thật

    Tại sao lại có mảnh vải trải ngang trên giường khách sạn? Nhiều người không biết tác dụng, hãy nghe cô dọn dẹp nói thật

    Những người thường xuyên đi xa không còn lạ lẫm gì với khách sạn. Có thể bạn đã từng chú ý đến một chi tiết nhỏ trên giường ngủ tại nhiều khách sạn: một mảnh vải có màu sắc tươi sáng và thiết kế đẹp mắt, thường được gọi là “khăn trải cuối giường”. Vậy mảnh vải này có công dụng gì?

    Trước hết từ góc độ thẩm mỹ, việc bổ sung khăn trải cuối giường thực sự làm tăng thêm vẻ đẹp và điểm nhấn cho căn phòng. Màu sắc của nội thất và ga trải giường trong khách sạn thường khá đơn điệu, và khăn trải cuối giường với các thiết kế đa dạng không chỉ phá vỡ sự đơn điệu đó mà còn hài hòa với tổng thể phong cách của phòng, nâng cao gu thẩm mỹ và đẳng cấp của không gian nghỉ ngơi. Nó như một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, mang lại không khí nghệ thuật cho phòng khách sạn.

    Ảnh minh họa.

    Tuy nhiên, khăn trải cuối giường không chỉ đơn thuần là vật trang trí. Theo lời bộ phận vệ sinh, khăn trải cuối giường còn có những chức năng thực tiễn rất hữu ích. Trong quá trình lưu trú, khách hàng thường xuyên để các đồ dùng cá nhân như túi xách, quần áo lên cuối giường. Lúc này, khăn trải cuối giường sẽ giúp bảo vệ, tránh cho những vật dụng đó tiếp xúc trực tiếp với ga trải giường, giữ cho chúng sạch sẽ.

    Ngoài ra, khăn trải cuối giường còn đóng vai trò quan trọng trong dịch vụ phòng khách sạn. Khi khách rời phòng, nhân viên dọn dẹp có thể dễ dàng gấp khăn trải cuối giường lên để thay ga giường và vỏ gối mà không cần dời đồ đạc trên giường, giúp cải thiện hiệu quả công việc và giảm bớt sức lao động cho nhân viên.

    Khăn trải cuối giường không chỉ thực tiễn mà còn mang ý nghĩa văn hóa và truyền thống. Trong văn hóa truyền thống xưa, khăn trải cuối giường được coi là biểu tượng của địa vị và tầng lớp xã hội. Những hoa văn tinh xảo và kỹ thuật sản xuất tỉ mỉ của nó thể hiện sự tinh tế và khao khát vẻ đẹp trong cuộc sống của chủ nhân.

    Đặc biệt, chất liệu và quy trình sản xuất của khăn trải cuối giường cũng được chọn lọc kỹ lưỡng. Khăn trải cuối giường chất lượng cao thường được làm từ các loại vải sang trọng như lụa, lanh, được chế tác bởi những nghệ nhân lành nghề. Khăn trải cuối giường không chỉ có cảm giác thoải mái khi chạm vào mà còn góp phần mang lại cảm giác sang trọng cho phòng khách.

    Dù khăn trải cuối giường có nhiều ưu điểm, thực tế cho thấy nhiều người vẫn chưa hiểu rõ về nó, thậm chí một số người còn lầm tưởng đây chỉ là một vật trang trí. Nhưng qua lời giải thích của nhân viên vệ sinh, chúng ta có thể thấy rằng khăn trải cuối giường là một phần không thể thiếu trong phòng khách sạn, kết hợp hài hòa giữa yếu tố thẩm mỹ và tính năng thực tiễn.

    https://thuonghieuvaphapluat.vn/tai-sao-lai-co-manh-vai-trai-ngang-tren-giuong-khach-san-nhieu-nguoi-khong-biet-tac-dung-hay-nghe-co-don-dep-noi-that-vz93031.html

  • Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ n::ém 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?

    Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ n::ém 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?

    Tôi tên Thanh. Mười năm trước, tôi từng là vợ của Quân – một doanh nhân bất động sản có tiếng ở đất Sài thành. Cuộc hôn nhân của chúng tôi được người ngoài ví như “trai tài gái sắc”, nhưng bên trong lại mục rỗng như một thân cây bị mối ăn.

    Khi tôi sinh bé Tôm được 2 tuổi, Quân bắt đầu công khai những mối quan hệ ngoài luồng. Anh cho rằng đàn ông có tiền thì có quyền hưởng thụ, còn tôi – một bà nội trợ lui về hậu phương – chỉ cần ngoan ngoãn chăm con là đủ.

    Nhưng sức chịu đựng của con người có giới hạn. Đêm đó, tôi bắt gặp anh đưa nhân tình về tận cổng nhà. Sự sụp đổ không ồn ào, tôi chỉ lặng lẽ đặt tờ đơn ly hôn lên bàn.

    Quân nhìn tờ đơn, nhếch mép cười, ánh mắt sắc lạnh như dao cạo: – “Cô muốn đi? Được thôi. Nhưng tôi là dân kinh doanh, mọi thứ phải sòng phẳng.”

    Anh ta đẩy về phía tôi hai tờ giấy. – “Một là tờ séc 5 tỷ đồng – một nửa tài sản hiện mặt của tôi. Hai là quyền nuôi thằng Tôm. Cô chỉ được chọn một. Nếu chọn con, cô sẽ ra đi tay trắng, một xu cũng không có.”

    Tôi nhìn người đàn ông mình từng đầu ấp tay gối, cảm thấy sống lưng lạnh toát. Anh ta đang dùng chính đứa con ruột thịt của mình để mặc cả, để dồn tôi vào đường cùng, để xem tôi – một người đàn bà không nghề nghiệp

    – “Tại sao anh có thể tàn nhẫn với con như vậy?” – Tôi run rẩy hỏi. – “Vì tôi không muốn chia tiền cho người lạ. Còn thằng bé, nếu cô không nuôi nổi thì để lại đây, tôi thuê vú em. Nhưng cô sẽ mất quyền làm mẹ.”

    Không cần đến một giây suy nghĩ, tôi xé nát tờ séc 5 tỷ trước mặt anh ta. – “Tôi chọn con. Tiền của anh, giữ lấy mà mua vui cho thiên hạ.”

    Quân cười lớn, tiếng cười đầy sự mỉa mai: – “Được, có khí phách. Để tôi xem cô ôm cái cục nợ ấy sống được bao lâu. Đừng quay lại đây ăn xin.”

    Tôi bế Tôm, khi ấy đang ngủ say, bước ra khỏi căn biệt thự lộng lẫy giữa đêm mưa tầm tã. Tài sản duy nhất tôi mang theo là đứa con và lòng tự trọng của một người mẹ.

    Chương 2: Mười năm tôi luyện

    Những năm đầu tiên là địa ngục. Từ một phu nhân sống trong nhung lụa, tôi phải làm đủ nghề: rửa bát thuê, bán hàng online, rồi đi học lại nghiệp vụ kế toán vào ban đêm.

    Có những đêm Tôm sốt cao, trong túi tôi chỉ còn đúng 50 nghìn đồng, không đủ tiền taxi đưa con đi viện, tôi phải cõng con chạy bộ dưới mưa, nước mắt hòa cùng nước mưa mặn chát. Lúc ấy, tôi hận Quân thấu xương tủy.

    Nhưng Tôm càng lớn càng hiểu chuyện. Thằng bé chưa bao giờ đòi hỏi đồ chơi đắt tiền. 7 tuổi, Tôm đã biết nấu cơm đợi mẹ về. 10 tuổi, Tôm đạt giải Nhất toán thành phố.

    – “Mẹ ơi, sau này con sẽ làm giám đốc, con sẽ xây nhà to cho mẹ, mẹ không phải khóc nữa.” – Câu nói ngây ngô của con năm nào là động lực để tôi cắn răng bước tiếp.

    Tôi điên cuồng làm việc. Từ nhân viên kế toán quèn, tôi leo lên trưởng phòng, rồi Giám đốc tài chính cho một tập đoàn đa quốc gia. Căn hộ chung cư cao cấp ven sông Sài Gòn hiện tại chính là mồ hôi và nước mắt của hai mẹ con tôi suốt một thập kỷ.

    Chương 3: Cuộc gặp gỡ định mệnh

    Hôm nay là ngày Tôm – giờ đã là chàng trai 12 tuổi cao lớn, đĩnh đạc – đại diện trường tham gia cuộc thi Lập trình Robot Quốc tế.

    Hội trường lộng lẫy ánh đèn. Khi cái tên “Nguyễn Hoàng Tuấn” (tên thật của Tôm) được xướng lên cho giải Vàng, tôi vỡ òa hạnh phúc.

    – “Chúc mừng chị, con trai giỏi quá.”

    Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau khiến tôi khựng lại. Tôi quay đầu. Là Quân.

    10 năm không gặp, Quân già đi trông thấy. Tóc đã điểm bạc, ánh mắt không còn vẻ ngạo nghễ năm xưa mà hằn lên sự mệt mỏi. Nghe nói công ty của anh ta phá sản 2 năm trước do thua lỗ, vợ sau cũng ôm tiền bỏ đi.

    Quân nhìn tôi, sững sờ trước vẻ mặn mà, sang trọng của người vợ cũ. Nhưng khi ánh mắt anh ta chạm vào Tôm đang cầm cúp đi xuống, anh ta như chết lặng. Thằng bé giống Quân như hai giọt nước thời trẻ, nhưng ánh mắt nó sáng và cương nghị hơn cha nó gấp ngàn lần.

    – “Đó là… thằng Tôm sao?” – Giọng Quân lạc đi. – “Đúng. Là đứa con mà 10 năm trước anh coi là ‘cục nợ’ đấy.” – Tôi bình thản đáp.

    Quân run rẩy bước tới. Anh ta nhìn bộ vest lịch lãm trên người con, nhìn chiếc cúp vàng danh giá, rồi nhìn sang tôi. Sự hối hận trào dâng trong đáy mắt đục ngầu.

    – “Thanh… Anh sai rồi. Cho anh nhận lại con được không? Anh… anh cô đơn quá.”

    Lúc này, cô bồ trẻ đi cùng Quân (có lẽ là người tình mới nhất) bĩu môi: – “Anh nhận nó về làm gì? Lại tốn tiền nuôi à?”

    Tôm đi tới bên cạnh tôi. Thằng bé cao gần bằng bố nó, ánh mắt lạnh lùng quét qua hai người bọn họ.

    – “Chú là ai?” – Tôm hỏi, giọng trầm ổn.

    Quân sững người: – “Tôm, là bố đây. Bố là Quân…”

    Tôm nhếch mép cười – một nụ cười bản lĩnh mà tôi chưa từng dạy con, có lẽ đó là sự trưởng thành từ gian khó. – “Xin lỗi chú. Trong giấy khai sinh và trong trí nhớ của cháu, bố cháu đã ‘chết’ từ 10 năm trước rồi. Ngày mẹ cháu cõng cháu đi viện giữa đêm mưa, chú ở đâu? Ngày mẹ cháu nhịn ăn để đóng tiền học cho cháu, chú đang ở đâu?”

    Quân há miệng, nhưng không thốt nên lời. Nước mắt ông ta bắt đầu rơi.

    – “Nhưng… bố là người sinh ra con…” – Quân cố vớt vát.

    Tôi đặt tay lên vai con trai, nhìn thẳng vào Quân, dõng dạc từng chữ: – “Anh Quân này. 10 năm trước anh bắt tôi chọn: Tiền hoặc Con. Anh nói tôi ngu ngốc khi chọn ‘cục nợ’. Giờ anh mở to mắt ra mà nhìn. Tài sản lớn nhất đời người, tôi đã giữ được rồi. Còn anh, ôm đống tiền năm xưa của anh, giờ anh còn lại gì? Một con số 0 tròn trĩnh.”

    Nói rồi, tôi nắm tay Tôm quay lưng bước đi.

    – “Mẹ, mình đi ăn mừng thôi. Con không muốn lãng phí thời gian với người lạ.” – Tôm nói lớn, đủ để người đàn ông phía sau nghe thấy.

    Chúng tôi bước ra khỏi hội trường, ánh nắng rực rỡ chiếu rọi. Tôi biết Quân vẫn đứng đó, chôn chân trong sự ân hận muộn màng. Anh ta đã thắng một ván bài ly hôn năm xưa, nhưng anh ta đã thua trắng cả cuộc đời.

    Tôi siết chặt tay con trai. Hạnh phúc không phải là bạn nắm trong tay bao nhiêu tiền, mà là khi về già, bạn có một bàn tay tin cậy để nắm lấy hay không.

  • Bắt tạm giam “Hot girl” Bùi Thị Duyên (SN 1997)

    Bắt tạm giam “Hot girl” Bùi Thị Duyên (SN 1997)

    Bùi Thị Duyên (SN 1997, trú phường Hòa Khánh, TP Đà Nẵng) bị khởi tó, bắt tạm giam để điều tra về hành vi “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.

    Theo báo Người lao động, ngày 19/11, Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Đà Nẵng cho biết đã thực hiện Lệnh khởi tố bị can và Lệnh bắt tạm giam đối với Bùi Thị Duyên (SN 1997, trú phường Hòa Khánh, TP Đà Nẵng) về hành vi “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.

    Theo tài liệu điều tra, Duyên trao đổi với chị Chu Thị Nh. (SN 1988, trú tỉnh Phú Thọ) về việc cùng góp vốn mua bán đất.

    Tin tưởng bạn, chị Nh. chuyển 500 triệu đồng cho Duyên để hợp tác làm ăn.Tháng 7/2025, Duyên tìm mua một lô đất tại phường Điện Bàn với giá 500 triệu đồng và đã đặt cọc 180 triệu đồng.

    Sau đó, Duyên làm giả hợp đồng mua bán lô đất này với nội dung giá 1 tỷ đồng, đặt cọc 500 triệu đồng và gửi cho chị Nh. để tạo niềm tin. Khi vào Đà Nẵng xem đất, chị Nh. tin tưởng và đồng ý mua.

    Đối tượng Bùi Thị Duyên tại cơ quan công an. Ảnh: Dân Việt
    Đối tượng Bùi Thị Duyên tại cơ quan công an. Ảnh: Dân Việt

    Tuy nhiên, việc góp tiền mua đất không thành do hơn 300 triệu đồng chị Nh. chuyển trước đó đã bị Duyên rút ra tiêu xài cá nhân, khiến Duyên mất khả năng thanh toán.

    Nghi ngờ, chị Nh. tìm hiểu và phát hiện giá trị lô đất không đúng như trong hợp đồng Duyên cung cấp nên gửi đơn tố cáo đến Công an thành phố Đà Nẵng.

    Sau khi giám định giấy tờ và hợp đồng mua bán, Cơ quan Cảnh sát điều tra xác định hợp đồng là giả, đối tượng đã giả chữ ký chủ đất và nâng khống giá trị lô đất để chiếm đoạt 500 triệu đồng, theo báo Dân Việt.

    Cơ quan Cảnh sát điều tra đã bắt Duyên để phục vụ công tác điều tra.

  • Loại quả Việt Nam được ví là “báu vật từ thiên đường”: Chống ungthu và mang lại nhiều lợi ích tuyệt vời

    Loại quả Việt Nam được ví là “báu vật từ thiên đường”: Chống ungthu và mang lại nhiều lợi ích tuyệt vời

    Gấc là loại quả có màu đỏ tươi, có thể to bằng quả dưa đỏ, với bề mặt phủ đầy gai ngắn. Quả thường lớn, dài khoảng 13 cm, đường kính khoảng 10 cm, hình cầu hoặc hình bầu dục, có cuống nhọn và cứng. Khi còn non, gấc có màu xanh lục, sau đó chuyển dần từ đỏ cam sang đỏ đậm khi trưởng thành. Bên ngoài có gai, bên trong là cùi thịt và hạt đỏ đặc trưng.

    Vì sao gấc được mệnh danh là “quả từ thiên đường”? Theo nghiên cứu hiện đại của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, quả gấc chứa nhiều hóa chất thực vật có lợi, đặc biệt là lycopene trong màng hạt cao gấp 25 lần so với cà chua – vượt trội trong số các loại thực vật. Lycopene là chất chống oxy hóa tự nhiên, giúp chống ung thư, chống lão hóa và hỗ trợ sức khỏe tuyến tiền liệt.

    Vì sao gấc được mệnh danh là “quả từ thiên đường”?Vì sao gấc được mệnh danh là “quả từ thiên đường”?
    Quả gấc cũng rất giàu carotene, zeaxanthin, cryptoxanthin, Q10, Omega-3, lutein, với lượng carotenoid cao gấp 15 lần cà rốt. Những thành phần này giúp bảo vệ mắt, hỗ trợ tim mạch, giảm nguy cơ một số bệnh ung thư và làm chậm tác dụng phụ của hóa trị.

    Ngoài ra, gấc còn cung cấp vitamin E, vitamin B5, axit nicotinic, chất xơ, khoáng chất, axit béo không bão hòa và selen, khiến nó trở thành một siêu thực phẩm giàu dinh dưỡng, xứng đáng với danh xưng “trái cây thiên đường”.

    8 công dụng chính của quả gấc

    Chống ung thư

    Quả gấc giàu chất dinh dưỡng, đặc biệt là lycopene và carotene, có khả năng ngăn ngừa ung thư và làm chậm sự phát triển của tế bào ung thư, nhất là ung thư vú.

    Chống thiếu máu

    Gấc chứa nhiều sắt, vitamin C và axit folic, rất tốt cho người bị thiếu máu. Tiêu thụ thường xuyên giúp bổ sung dưỡng chất và cải thiện tình trạng thiếu máu.

    Giảm cholesterol

    Gấc giúp giảm lượng cholesterol xấu trong cơ thể, đặc biệt có lợi cho những người có mức cholesterol cao hoặc có tiền sử gia đình mắc bệnh tim mạch.

    Ngăn ngừa bệnh tim mạchNhờ giàu chất chống oxy hóa, gấc hỗ trợ bảo vệ tim mạch và giảm nguy cơ mắc các bệnh liên quan. Sử dụng đều đặn kết hợp lối sống năng động giúp duy trì sức khỏe tim mạch tốt.
    Gấc giúp giảm lượng cholesterol xấu trong cơ thể, đặc biệt có lợi cho những người có mức cholesterol cao hoặc có tiền sử gia đình mắc bệnh tim mạch. Gấc giúp giảm lượng cholesterol xấu trong cơ thể, đặc biệt có lợi cho những người có mức cholesterol cao hoặc có tiền sử gia đình mắc bệnh tim mạch.
    Cải thiện thị lực

    Vitamin, beta-carotene và các dưỡng chất trong gấc giúp tăng cường thị lực, ngăn ngừa đục thủy tinh thể và các vấn đề khác về mắt.

    Chống trầm cảmGấc giàu selen, khoáng chất và vitamin quan trọng cho hệ thần kinh, giúp cải thiện tâm trạng và giảm nguy cơ trầm cảm.

    Duy trì tuổi thanh xuân, ngăn ngừa lão hóaCác vitamin và khoáng chất trong gấc giúp làm chậm quá trình lão hóa, duy trì làn da trẻ trung, thúc đẩy tái tạo collagen và giảm nếp nhăn.

    Hỗ trợ sức khỏe tuyến tiền liệt

    Lycopene trong cùi gấc cao hơn cà chua 70 lần, giúp hỗ trợ điều trị phì đại tuyến tiền liệt lành tính, cải thiện lưu lượng nước tiểu và duy trì sức khỏe tuyến tiền liệt.

    Lưu ý khi ăn gấc

    Không ăn quả quá chín hoặc bị nấm trắng, lên men.

    Có thể ăn sống hoặc nấu chín, nhớ bỏ hạt.

    Người đang dùng thuốc uống cần thận trọng do gấc chứa carotene.

    Nguồn: https://phunutoday.vn/loai-qua-viet-nam-duoc-vi-la-bau-vat-tu-thien-duong-chong-ung-thu-va-mang-lai-nhieu-loi-ich-tuyet-voi-d477693.html

  • Vừa nhích nắp qu;;an t;;ài lên, một luồng khí lạnh phả ra, mùi ngai ngái, ẩm mốc trộn lẫn thứ gì đó tanh nhẹ

    Vừa nhích nắp qu;;an t;;ài lên, một luồng khí lạnh phả ra, mùi ngai ngái, ẩm mốc trộn lẫn thứ gì đó tanh nhẹ

    Nhà ông Chín nằm ở cuối xóm Ba Đình, sát bìa rừng già. Cái nền đất ấy vốn đã lâu năm, rêu phong, ẩm thấp, mùa mưa thì nhão nhoét, mùa nắng lại nứt nẻ. Ông cụ đã ở trong căn nhà gỗ tềnh toàng ấy hơn ba mươi năm, nay gom góp được ít tiền, lại có mấy đứa con gửi tiền về, nên quyết định phá nhà cũ xây nhà mới cho “đàng hoàng một tí”.

    Buổi sáng hôm đó, trời vừa tạnh mưa, đất còn mềm nhũn. Mấy người thợ trong xóm đến phụ đào móng. Mới được hơn một buổi, cuốc xẻng lút xuống sâu thì bất ngờ vấp phải thứ gì đó cứng, nhưng không phải đá. Một người thợ hét lên:

    — Ủa, có cái gì lạ lắm ông Chín ơi!

    Ông Chín chống gậy lại gần, gương mặt nhăn nheo ánh lên sự tò mò:

    — Đào lên coi! Biết đâu hồi xưa người ta chôn cái hũ vàng.

    Lời vừa dứt, xung quanh đã râm ran tiếng bàn tán. Đất được bới thêm, bùn nhão tràn ra hai bên, và rồi… một góc cạnh bằng gỗ sẫm màu lộ ra.

    Ai nấy đều ngừng thở.

    Thêm vài nhát cuốc, toàn bộ vật thể được phơi bày.

    Đó là một cỗ quan tài.

    Không phải loại thường thấy trong xóm, mà là thứ gỗ cổ, đen bóng, dày cả gang tay, mặt trên khắc những hoa văn kỳ lạ như rồng phượng xen lẫn các đường cong xoắn lấy nhau. Nhìn qua đã thấy lạnh gáy.

    Người thợ tên Tư nuốt nước bọt:

    — Sao dưới đất nhà ông lại có cái… cái này?

    Ông Chín vẫn bình thản, mắt sáng lên vì lòng tham:

    — Hồi xưa vùng này chiến tranh loạn lạc, người giàu hay chôn của lắm. Quan tài kiểu này chắc chắn có đồ quý trong đó.

    — Nhưng mà… mở ra e là thất đức.
    Một thợ khác lên tiếng.

    Ông Chín gạt đi, quắc mắt:

    — Đất nhà tui, thứ chi nằm dưới cũng là của tui. Mấy chú sợ thì tránh ra, để tui làm.

    Ông tự mình bước xuống hố, lấy con búa to để bên cạnh, định đập nắp quan tài. Nhưng khi chiếc búa vừa chạm vào, một tiếng “cốp” vang lên sắc lạnh đến gai người. Cả đám rùng mình. Rõ ràng cỗ quan tài này cứng đến khó tin.

    Một cơn gió lạnh quét qua dù trời đang nắng nhẹ.

    Cả xóm hiếu kỳ kéo đến xem. Một bác lớn tuổi lắc đầu:

    — Quan tài chôn sâu mà gỗ còn mới vậy, chẳng lành đâu nghen Chín. Người ta nói mấy quan tài này thuộc về dòng họ quyền quý xưa, có bùa trấn. Đụng vô dễ gặp chuyện lắm.

    — Bùa với ngải gì! Vàng thì chỉ có một!
    Ông Chín hậm hực, càng muốn mở bằng được.

    Ông lấy xà beng, gõ mạnh một góc. Tiếng gỗ vang lên trầm đục. Đám đông im phăng phắc. Rồi một tiếng “rắc” nhỏ vang lên — kẽ nắp tách ra một đường bằng lưỡi dao.

    Ông Chín thở phào, nói trong sự hưng phấn:

    — Được rồi! Mở nắp!

    Hai thanh niên lực lưỡng trèo xuống giúp ông. Vừa nhích nắp quan tài lên, một luồng khí lạnh phả ra, mùi ngai ngái, ẩm mốc trộn lẫn thứ gì đó tanh nhẹ.

    Mọi người dạt ra.

    Nắp quan tài bật lên hoàn toàn.

    Và rồi… họ nhìn thấy nó.

    Bên trong không phải bộ xương khô như họ tưởng. Là một xác người phụ nữ mặc áo gấm đỏ, mặt vẫn nguyên vẹn như đang ngủ. Da không mục nát mà trắng bệch, mái tóc dài đen nhánh trải khắp đáy quan tài. Ở giữa hai tay nàng là một chiếc hộp gỗ nhỏ.

    Không ai nói nổi một lời.

    Ông Chín tim đập liên hồi, nhưng tham vọng lấn át nỗi sợ. Ông thò tay định cầm chiếc hộp.

    Đúng lúc đó, mắt của người đàn bà… hé mở.

    Chỉ một khe nhỏ. Nhưng đủ để tất cả rụng rời.

    — Trời đất ơi! Nó mở mắt! — ai đó hét lên.

    Mấy người nhảy khỏi hố đất, chạy tán loạn. Chỉ còn mình ông Chín đứng ngây ra, chân run bần bật.

    Đôi mắt ấy trắng dã, không có đồng tử, nhìn lên nắp quan tài như muốn thoát ra.

    Mặt đất bỗng rung nhẹ.

    Đèn trước nhà chớp tắt.

    Không khí đặc quánh lại.

    Một giọng nói không phải tiếng người, giống hơi thở, giống tiếng gió rít, thì thầm ngay sau lưng ông:

    — Trả… lại…

    Ông Chín giật mình quay phắt, nhưng không thấy ai. Khi nhìn xuống quan tài, đôi mắt trắng dã đã mở to, nhìn thẳng vào ông.

    Bất chợt, tay của người đàn bà giật một cái.

    Rồi một cái nữa.

    Rồi… nắm chặt lấy cổ tay ông Chín.

    Ông thét lên kinh hoàng, cố giật tay ra nhưng lực giữ mạnh đến không tưởng. Từ dưới quan tài, gương mặt người đàn bà như nở căng, hai gò má kéo giật sang hai bên, miệng từ từ mở ra một cách dị dạng, rộng hơn cả mức bình thường.

    Tiếng gió gào bên tai ông:

    — Trả lại những gì không thuộc về ngươi…

    Đám xóm chạy lại nghe tiếng kêu, lao xuống kéo ông Chín lên. Nhưng dù mấy người đực rựa cùng cố, cánh tay ấy như bị một thứ vô hình hút chặt xuống.

    Cuối cùng, một tiếng “bụp” như xé thịt vang lên — ông Chín được kéo lên khỏi hố.

    Còn bàn tay trái của ông…
    không còn nữa.

    Máu tuôn xối xả. Ông ngất lịm.

    Quan tài bỗng đóng sập lại như có ai từ bên trong đẩy mạnh.


    Ông Chín được đưa đi bệnh viện, sống sót nhưng kiệt sức, mê man suốt ba ngày. Khi tỉnh dậy, ông lảm nhảm liên tục:

    — Bà ấy… bà ấy kêu tui trả lại… Tui không có lấy gì hết… Bà tha cho tui…

    Cả xóm hoảng sợ, lập bàn thờ tạm và mời thầy pháp về. Vị thầy, khoảng hơn bảy mươi tuổi, nhìn quan tài chỉ một giây đã tái mặt:

    — Đây là loại huyệt phong thủy cực hiếm. Người phụ nữ này là “người được phong ấn”, không phải người thường. Cổ quan tài này có bùa trấn yểm từ trăm năm trước. Ai mở ra sẽ giải phong ấn.

    — Giải phong ấn là sao thầy?
    Một người hỏi, run rẩy.

    Thầy pháp thở dài:

    — Nghĩa là thứ bị trấn… đã được thả ra.

    Cả xóm im phăng phắc.

    — Có cách nào đóng lại không thầy?

    — Có. Nhưng phải trả lại món đồ của bà ấy. Trong quan tài có một chiếc hộp, ai đã chạm vào?

    Mọi ánh mắt dồn về phía ông Chín — người đã thò tay vào, dù chưa cầm được hộp.

    Người thầy lắc đầu:

    — Ông ấy không giữ, nhưng sự tham lam đã khiến phong ấn mở. Giờ phải trả lễ gấp, xin lỗi long mạch và cầu cho linh hồn ấy yên ổn trở lại. Nếu không…
    Ông nhìn xuống đất, giọng trầm xuống.
    — Những chuyện khác còn tệ hơn nhiều.

    Nghe mà ai cũng rụng rời.


    Đêm đó, khi cả xóm tập trung trước nhà ông Chín để làm lễ, thì một sự việc xảy ra.

    Quan tài… tự mở.

    Không ai dám đến gần.

    Một vệt nước đen từ trong tràn ra, như máu loãng nhưng có mùi tanh ngái. Từ bên trong, tóc đen bắt đầu trườn ra như những con rắn, bò dần lên miệng hố.

    Người thầy pháp lập tức ném nén hương vào, miệng đọc chú. Tóc rụt lại, quan tài rung lên dữ dội như có ai bên trong đập mạnh.

    Thầy quát:

    — Nhanh! Đóng quan tài lại!

    Bốn năm người đàn ông dồn lực đẩy nắp xuống. Khi nắp vừa khít, thầy đặt bùa trấn lên, đọc chú liên tục. Mãi hơn mười phút sau, quan tài mới chịu yên.

    Mọi người mệt lả.

    Thầy pháp quay sang ông Chín, đang ôm cánh tay cụt run không ngừng.

    — Ông đã đánh thức linh hồn bị phong ấn. Nhưng may là chưa hoàn toàn. Từ giờ trở đi, đừng bao giờ động tới thứ gì không thuộc về mình. Nếu quan tài đó lại mở thêm lần nữa… tôi không chắc sẽ giữ được linh hồn bà ấy không quật cả xóm.

    Ông Chín khóc như đứa trẻ.


    Sau buổi đó, quan tài được lấp đất lại thật sâu, phủ bùa khắp mặt đất. Không ai dám bén mảng quanh khu vực ấy nữa, kể cả ban ngày. Nhà mới của ông Chín bỏ dở, ông chọn chuyển đi nơi khác sống với các con.

    Nhưng có một điều người ta truyền tai nhau:

    Mỗi khi trời sắp mưa, ở khu đất ấy…
    lại nghe tiếng gõ nhẹ từ dưới lòng đất.
    Ba tiếng, đều đặn.

    Như thể ai đó đang cố dậy.

    Và đợi ngày được mở ra lần nữa.

  • Bỏ nghề chăn dê lên núi, anh Teng vô tình mang tổ ong khổng lồ đầy mật về làng.

    Bỏ nghề chăn dê lên núi, anh Teng vô tình mang tổ ong khổng lồ đầy mật về làng.

    1. Núi rừng và người đàn ông chất phác

    Ở bản Tóong Lố, giữa dãy núi Pà Nặm sừng sững, có một người đàn ông tên Teng—gọi theo tiếng Thái là “Teng Pá”—nghĩa là người mạnh mẽ. Cả bản ai cũng biết Teng hiền như đất, chăm chỉ chăn dê, hiếm khi to tiếng với ai. Vợ chồng anh mất sớm, chỉ còn lại mình anh với đàn dê mấy chục con nuôi từ thuở bé.

    Cuộc sống của Teng bình lặng như suối giữa rừng. Sáng lên núi thả dê, trưa nghỉ bên suối uống nước, chiều lại lùa dê về. Thi thoảng anh vào rừng đặt bẫy, hái măng, kiếm thêm ít nấm hương mang xuống chợ huyện bán. Chẳng giàu có gì, nhưng đủ sống, đủ ăn, đủ nuôi ước mơ đơn giản: sau này dựng được một căn nhà gỗ đẹp để lấy vợ.

    Hôm đó, trời cuối thu, gió mát rượi, Teng chỉ định vào núi tìm mấy con dê con đi lạc. Nhưng chẳng ngờ chuyến đi ấy lại khiến cả bản dậy sóng.


    2. Phát hiện bất ngờ trong khe đá

    Dẫn theo con chó Mốc, Teng đi sâu vào dãy đá đổ lổn nhổn ở chân núi. Dê thường chạy vào đó, thích leo lên những mỏm đá cao. Nhưng tìm mãi không thấy, chỉ nghe tiếng ong vo ve dày đặc, âm thanh như nghìn lá cây rung cùng lúc.

    Teng khựng lại.

    Anh nhận ra tiếng ong khoái – loài ong rừng dữ dằn nhưng cho mật cực kỳ ngon.

    Trong khe đá trước mặt, một mảng đen lớn treo lơ lửng, to bằng cả cái nong phơi thóc. Dưới ánh nắng, lớp sáp óng ánh vàng sậm, tràn đầy mật đến mức từng giọt chảy ra tạo thành vệt dài.

    Teng đứng chết lặng.

    Tổ ong này… lớn quá mức bình thường.

    Ong khoái thường làm tổ ở cành cây cao hoặc vách đá, nhưng tổ lớn thế này hiếm vô cùng. Anh nhìn kỹ, thấy một phần tổ ăn sâu vào khe đá, nghĩa là ong đã xây tổ lâu năm, mật tích tụ nhiều.

    Anh nuốt nước bọt.

    Không phải vì tham lam—mà vì anh hiểu giá trị của mật ong rừng thực sự. Ở chợ huyện, một lít đã 500–700 ngàn. Tổ này ít cũng phải 30–40 lít.

    Với người nghèo như anh, đây chẳng khác nào một gia tài.

    Nhưng Teng cũng hiểu: lấy tổ ong khoái không dễ. Chỉ một sai lầm, cả đàn ong sẽ lao vào đốt chết người. Anh không hấp tấp, mà lặng lẽ đi tìm lá ngải rừng, bó lại thành bó để hun khói.

    Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Teng lặng lẽ đốt lửa, hơ nhẹ dưới tổ. Khói ngải khiến đàn ong bay tản đi, ít dữ dội hơn. Anh dùng dao phay sắc, cắt từng mảng sáp, nhẹ nhàng đặt vào chiếc gùi lớn.

    Khi nhấc phần cuối cùng của tổ ong ra khỏi khe đá, Teng nghe một tiếng “tách” – như có vật gì rơi xuống. Anh cúi xuống nhìn.

    Dưới tảng đá, có một mảng sáp màu đỏ sẫm, trong suốt như thạch.

    “Mật đỏ?” – anh thầm nghĩ.

    Không lạ. Ong khoái ăn mật từ phấn hoa cây huyết giác—loại cây mọc sâu trong rừng già, cho nhựa đỏ như máu. Nếu tổ ong này hút mật từ đó, màu đỏ sẽ đậm hơn bình thường.

    Nhưng… đậm thế này thì hiếm lắm.

    Teng thận trọng cho mảng sáp đỏ vào gùi rồi buộc kín, lưng đeo chắc bằng dây mây. Gùi nặng trĩu, nhưng anh vẫn cắn răng vác xuống núi.

    Anh không biết rằng bên trong phần tổ ong đặc biệt đó, còn có thứ quý hơn mật nhiều lần.


    3. Làng náo loạn vì tổ ong khổng lồ

    Ngay khi Teng vừa bước qua cổng bản, tiếng bọn trẻ con đã lan xa:

    “Anh Teng vác tổ ong khổng lồ về rồi! Tổ to như cái nia!”

    Cả bản kéo nhau đến xem. Ai cũng tròn mắt, trầm trồ:

    “Trời đất ơi, ong khoái to thế này lần đầu thấy!”

    “Nhìn vàng óng thế kìa! Chắc ăn phấn hoa cây thuốc.”

    “Già làng bảo loại này ngàn cái may ra có một!”

    Nhưng người xuất hiện cuối cùng lại là người không ai muốn gặp: ông Chánh – giàu nhất bản.

    Người ta gọi ông là “Chánh Đồn”, vì ông từng làm chánh tổng thời trai trẻ, sau này buôn bán gỗ, lâm sản mà giàu lên. Tính ông Chánh tham của, thích khoe, lại hay coi thường người nghèo.

    Vừa thấy Teng ôm gùi tổ ong, mắt ông Chánh sáng lên như bắt được vàng.

    Ông đẩy đám đông ra, bước đến, giọng hào sảng:

    – Teng! Bán cho tao! Bao nhiêu tiền cũng mua!

    Cả bản im lặng nhìn.

    Teng ngạc nhiên:

    – Cháu… cũng chưa nghĩ đến chuyện bán, để cháu xem…

    Ông Chánh không để anh nói hết câu, rút bật ngay chiếc ví dày cộm:

    – Hai trăm triệu! Bán luôn cho tao! Không mặc cả!

    Tiếng “hai trăm triệu” khiến cả bản choáng váng. Người ta thì thầm:

    “Trời đất, tổ ong mà 200 triệu?”

    “Teng giàu rồi!”

    “Tổ ấy chắc hiếm lắm ông Chánh mới xuống tay mạnh vậy.”

    Nghe đến 200 triệu, ngay cả Teng cũng đứng hình. Anh chưa bao giờ cầm quá 20 triệu trong đời.

    Nhưng thấy cả bản xì xào, ông Chánh càng tưởng mình mua đúng món hời. Ông cười lớn:

    – Tiền mặt đủ đây! Không bán là tao mua chỗ khác đấy!

    Teng nhìn tổ ong, nghĩ đến căn nhà gỗ mà anh luôn muốn xây. Nghĩ đến cuộc sống vất vả bao năm. Anh hít sâu, gật đầu:

    – Vậy… cháu bán.

    Cả bản vỗ tay chúc mừng.

    Teng đưa gùi tổ ong cho ông Chánh, ông lập tức xé dây mây, mở ra xem như sợ Teng đổi ý.

    Và rồi—mọi chuyện bắt đầu từ khoảnh khắc ấy.


    4. Thứ chảy ra từ tổ ong khiến cả bản kinh hãi

    Ngay khi ông Chánh nhấc mảng tổ ong lớn lên, từ khe sáp bắt đầu chảy ra một dòng chất lỏng đỏ thẫm.

    Nó không phải màu vàng của mật ong bình thường.

    Không phải nâu sậm của mật rừng.

    Mà đỏ như máu, sánh như mật mía, thơm kỳ lạ.

    Một vài đứa trẻ la lên:

    – Trời ơi! Máu kìa!

    – Ong hút máu người à?

    – Hay là tổ ong có… cái gì chết bên trong?

    Người lớn cũng lùi lại, nét mặt biến sắc. Ông Chánh thì tái mét, thả rơi mảng sáp, lùi ba bước.

    – Teng! Mày bán cho tao cái gì thế này? Đây… đây là mật độc à?

    Ông la toán lên, tức giận và sợ hãi:

    – Mật gì mà đỏ như máu?! Mày định giết người à? Tao không mua nữa! Lấy lại ngay!

    Đám đông hoảng hốt. Một số người bắt đầu nghi Teng cố tình mang “mật độc” về bản.

    Teng cau mày:

    – Đây là mật đỏ do ong hút phấn cây huyết giác. Cháu đã gặp loại này rồi, nhưng chưa bao giờ thấy nhiều như vậy…

    Nhưng ông Chánh không nghe:

    – Không! Là độc! Độc đấy! Trả lại tao 200 triệu! Tao không ngu!

    Ông đẩy gùi tổ ong về phía Teng, như sợ nó phát nổ.

    Trong lúc hỗn loạn ấy, từ xa vang lên tiếng xe máy.

    Là anh Tụ, thương lái ong rừng dưới huyện, tình cờ đi ngang qua. Thấy đám đông tụ tập, anh dừng xe lại:

    – Có chuyện gì mà bản ồn thế?

    Ai đó nhanh miệng:

    – Teng mang về tổ ong lạ, chảy mật đỏ như máu!

    Anh Tụ nhíu mày, bước đến xem.

    Vừa nhìn thấy dòng mật đỏ sánh đặc, mắt anh sáng rực:

    – Trời ơi! Đây… đây không phải là mật bình thường đâu!

    Anh quay sang Teng, giọng phấn khích:

    – Teng! Cậu có biết mình vừa tìm được cái gì không?

    Cả bản nín thở lắng nghe.

    Anh Tụ nói lớn:

    – Đây là mật ong huyết giác! Loại quý nhất, hiếm nhất! Một lít bán ở tỉnh được 4–5 triệu, thậm chí hơn! Tổ này ít cũng 30 lít!

    Cả bản đồng loạt “Hả?!”

    Ông Chánh chết lặng. Tay ông run lên, mặt xám ngoét.

    Anh Tụ tiếp tục giảng giải:

    – Cây huyết giác sống ở vùng rất sâu trong rừng, gần như tuyệt chủng. Ong hút phấn hoa của nó sẽ tạo ra mật đỏ, có giá trị dược liệu cực kỳ cao. Thứ mà các người sợ… chính là báu vật!

    Ông Chánh đứng khựng như trời trồng.

    Trước mặt ông, từ mảng tổ ong, dòng mật đỏ vẫn chảy xuống như thạch, thơm ngọt kỳ lạ.

    Mọi ánh mắt đổ dồn về Teng. Từ nghi ngờ, họ chuyển sang ngỡ ngàng, rồi chúc mừng.


    5. Lật mặt tham lam

    Khi hiểu ra giá trị thật, ông Chánh quay ngoắt thái độ, lao đến nắm tay Teng:

    – Teng! Tổ ong này… tao… tao vẫn mua! Tao… tao trả cao hơn! 250 triệu! Không, 300 triệu!

    Nhưng Teng lắc đầu, bình thản đến lạ:

    – Cháu đã bán lúc ông nói 200 triệu. Nhưng ông từ chối, hủy ngang trước mặt bao người. Vậy coi như chưa có giao dịch.

    Cả bản gật gù.

    Sự thật là ông Chánh đã la lối, đẩy tổ ong lại, mắng Teng trước đám đông. Tự ông từ bỏ cơ hội.

    Anh Tụ nói:

    – Teng, nếu cậu đồng ý, tôi trả 350 triệu. Tôi lấy toàn bộ. Tổ này cực hiếm, tôi chấp nhận rủi ro để mang về tỉnh bán.

    Cả bản như nổ tung.

    Teng choáng váng. 350 triệu… con số ấy chưa bao giờ hiện ra trong đời anh.

    Ông Chánh sượng mặt, giọng run run:

    – Teng… cháu… cháu đừng bán cho hắn. Ông lấy… ông trả 360!

    Anh Tụ cười nhạt:

    – Ông Chánh, ông vừa mắng Teng là mang mật độc về bản. Bây giờ lại tranh mua à?

    Dân bản cười ồ.

    Teng nhìn ông Chánh, rồi nhìn tổ ong đỏ đang tỏa mùi thơm kỳ lạ. Ánh mắt anh bình tĩnh, quyết đoán:

    – Cháu bán cho anh Tụ. Anh ấy tin cháu từ đầu.

    Ông Chánh tái mặt, không nói thêm được gì.


    6. Tổ ong đổi đời

    Teng nhận 350 triệu từ anh Tụ—toàn tiền thật, người thật việc thật. Cả bản chứng kiến. Nhiều người vui mừng như chính họ trúng số.

    Teng xây được một căn nhà gỗ lớn, đẹp như nhà trưởng bản.

    Anh thuê thợ làm chuồng, nhân đàn dê lên gấp đôi.

    Đặc biệt, Teng dành một phần tiền để trả ơn:

    10 triệu cho già làng

    30 triệu giúp các gia đình khó khăn

    5 triệu mua đồ cho bọn trẻ con

    Cả bản thương anh nhiều hơn.

    Còn ông Chánh… thì trở thành trò cười của cả bản. Người ta gọi ông là “Chánh Mật Đỏ” – người từng ném báu vật đi vì tham và dốt.


    7. Nhưng câu chuyện chưa kết thúc…

    Một tháng sau, anh Tụ quay trở lại bản, mang theo tin tức bất ngờ:

    – Teng! Cậu còn nhớ mảng sáp đỏ lớn trong tổ ong không?

    – Nhớ, sao thế anh?

    Anh Tụ đặt xuống bàn một tấm hình chụp:

    Bên trong lớp sáp đỏ có một khối sáp đen đặc—nhựa ong rừng nguyên chất. Giá trị gấp mười lần mật!

    Anh nói:

    – Tổ ong ấy không chỉ có mật huyết giác. Bên trong còn có sáp ong đen – loại cực hiếm dùng làm dược liệu. Tôi đã bán riêng phần đó với giá 2 tỷ.

    Teng tròn mắt, không tin nổi.

    Anh Tụ cười hiền:

    – Nếu không có cậu tìm ra tổ ong ấy, tôi cũng chẳng có cơ hội. Nên tôi mang lại cho cậu 200 triệu chia thêm.

    Teng đứng lặng.

    Rồi anh mỉm cười. Không phải vì tiền, mà vì cảm nhận được một điều:

    Thứ quý giá nhất không phải tổ ong, mà là lòng tin và sự tử tế giữa người với người.


    8. Kết thúc đẹp của một câu chuyện núi rừng

    Nhờ tổ ong đó, cuộc sống của Teng đổi khác. Nhưng anh vẫn giữ lối sống chân chất: mỗi sáng lên núi, mỗi chiều về bản, vẫn gọi tên từng con dê như gọi bạn.

    Nhiều người bảo cuộc đời Teng may mắn.

    Nhưng già làng lại nói:

    – May mắn chỉ đến với người thật thà và biết trân trọng núi rừng. Teng được trời thương là phải.

    Tổ ong chảy mật đỏ trở thành chuyện truyền trong bản nhiều năm. Người ta kể lại không phải để khoe giàu, mà để nhắc nhau:

    Tham thì thâm. Tử tế không mắc phần thiệt.

    Và câu chuyện ấy—đơn giản như gió rừng, nhưng ấm áp như dòng mật ong đỏ—vẫn được nhắc lại mỗi mùa ong về làm tổ trên dãy núi Pà Nặm.