Sau khi về ra mắt nhà em xã được một thời gian, không lâu sau đó hai đứa quyết định sẽ về quê mình, gọi là có đi có lại. Dự định sẽ không thông báo gì cho gia đình, nhưng em xã nhất định đòi gọi điện để tiền trạm trước, có gì 2 cụ đỡ bối rối. Đương nhiên mình ngoan ngoãn gọi điện ngay cho bà già, tất nhiên có bất loa ngoài.
– A lô, mẹ ạ!
– Ừ mẹ đây. Dạo ni có còn đói nữa không con ơi?
– Dạ không, độ này con no rồi!
– Rứa là tốt. Ở nhà ăn cái chi ngon cụng nghĩ đến mi. Mà có ăn cá khô không mẹ gửi cho mấy cân?
– Thôi mai bọn con về rồi, không phải gửi chi mô…
– Mi nói chi? Ai nữa mà “bọn con”?
– Bạn gái con đó. Mai về chơi ít bữa… Thôi có chi mai về con nói chuyện sau!”
Vội vàng cắt loa rất ngọt, tại sợ để thêm mấy giây nữa cụ hỏi sang mấy chuyện linh tinh không tiện cho em xã lắm. Em xã nghe xong liền khen giọng Hà Tĩnh hay nhỉ, em chả hiểu mẹ anh nói gì.
Mình nói U nét cô đang dự định đưa giọng Hà Tĩnh vào danh sách di sản văn hóa phi vật thể. Em xã xì môi “Lại phét rồi”.
Sớm tinh mơ, hai đứa lật đật trèo lên cái xe 50 chỗ ở bến Nước Ngầm. Vừa ăn bánh mỳ, mình vừa chỉ cho em xã xem một đôi đang hôn nhau. Em xã bụm miệng cười “Bó tay anh!”.

Xế trưa thì về đến nhà. Trên đường, mình khuyến cáo em xã một số điều nên làm và không nên làm khi có mặt các cụ. Một là không được mặc quần đùi, hai là giữ khoảng cách an toàn, không được ngả ngớn bày tỏ tình cảm một cách lộ liễu, ví dụ bá vai, ôm cổ, gác chân…. Em xã nghe xong có vẻ khá căng thẳng, mặt sượng sượng ngu ngu rất đáng yêu.
Sau màn chào hỏi, em xã ra sau nhà rửa chân tay. Bà già bảo “Cũng được đó, to cao, khỏe mạnh, hiền lành… Mà răng mi lại… lừa được hắn?” Mình gắt “Nói gì thế, ai lừa ai?” Bà già cười “Tại tau thấy hắn xinh gái…” Ông già có vẻ cũng ưng, ngồi đọc báo thi thoảng cười mỉm mỉm.
Ở nhà tới hôm thứ 2. Trưa hôm đó, nóng quá mình mò dậy định bụng đi tắm. Vừa bước vào thì em xã đi xuống, chắc nàng cũng nóng quá không ngủ được. Mấy hôm bị kìm kẹp dữ quá nên mình bảo nàng vào đây. Nàng nhăn mặt hỏi “Vào làm gì?” Ghé tai nàng thì thầm “Vào họp chi bộ tí, địch đang ngủ”.
Nhà tắm ở quê có cái cửa kéo bằng nhựa, bên dưới hở ra một khoảng gần 2 gang tay. Nàng vừa bước vào thì chợt có tiếng dép đi xuống. Trước cửa nhà tắm là khoảng sân nhỏ, chắc ông già dậy giặt quần áo cho được nắng.
Mình cuống quýt đẩy em xã nép vào góc tường đễ lỡ bên ngoài nhìn vào không thấy… 4 cái chân. Ông già hỏi “H hắn đi mô rồi mà không thấy?” Mình dội nước ào ào cho tự nhiên, rồi tỉnh bơ “Chắc sang hàng xóm chơi rồi cũng nên”. Ở trong, mặt nàng tái mét, không cả dám thở mạnh.
Trời mùa hè nóng đã nóng, nhà tắm lại vừa bé vừa thấp nên vàng ngột ngạt, bức bối. Bên ngoài ông già đã chuyển sang chẻ củi để lát luộc khoai, động tác tỉ mỷ và ung dung như không có gì phải vội.

Sốt ruột quá, mình thò mồm nói qua vách cửa “Bố chiều nay không phải đi họp à?”
Ông già vẫn túc tắc chẻ củi, giọng đủng đỉnh “Bựa ni có họp chi mô!” Chán thật, bình thường vẫn hay thấy họp chi bộ, họp hội người cao tuổi, hội cựu chiến binh…suốt, hôm nay dở chứng thế không biết.
“Thế chiều nay bố không đi đánh cờ à?”
“Dạo ni đau lưng nên ít chơi, mà chiều mát mát mới đi được…”
Bố bắt đầu rửa khoai cho vào nồi. Em xã đứng dúm dó trong góc, mồ hôi vã ra như tắm thật. Đứng thêm một tiếng nữa có khi ngất vì vừa nóng vừa căng thẳng.
Chợt bố hỏi với vào “Mà tắm chi lâu rứa?” Mình vặn vòi nước to hết cỡ, cốt để bố biết đang tắm mà đừng hỏi nữa.
10 phút đau khổ nữa trôi qua. Loay hoay mãi không thoát ra được, bố thì ngồi canh nồi khoai ngay trước mặt, đã thế còn thản nhiên kéo ghế lôi báo ra đọc.
Nóng ruột quá, nghĩ mãi không có cách gì điệu hổ li sơn, mình bắt đầu hoảng. Chẳng nhẽ cứ cố thủ trong này? Em xã kéo tay thì thầm “Bảo bố lên nhà lấy hộ cái quần đùi đi, nói con quên quần…” Em xã quả là cao tay, mình mừng húm truyền đạt ngay ra bên ngoài. Bố bỏ tờ báo xuống, vừa đi vừa lẩm bẩm “Tắm mà cũng không mang theo quần áo!!!!”
Chỉ đợi bố khuất bóng, Em xã lẻn nhanh ra, rồi nhằm phía cửa nách tháo chạy. Gà qué nhảy loạn xạ. Lát sau nàng vòng xuống chào “Dạ, bác làm gì đó ạ? Ôi cháu nghe mùi khoai lang…”.
Bố ngẩng lên bảo “Đi đâu cả trưa mà không ngủ cháu?” Em xã đỏ bừng mặt không dám nhìn về phía mình.
Mấy tháng sau mình về quê lần nữa. Mình tá hỏa khi nga Bà già bảo “Bữa đó bọn bay làm chi trong nhà tắm bố biết hết cả rồi!”