Cô và anh có 5 năm yêu nhau trước khi tiến tới cuộc sống hôn nhân. Cuộc hôn nhân của hai người được gia đình hai bên ủng hộ, đám cưới được tổ chức trong hân hoan, hạnh phúc cùng gia đình, bạn bè.

khong-chiu-nhuong-bo-vo-chong-tre-chia-tay-nhau
Hôn nhân không hạnh phúc

Cô quen anh khi đang học năm thứ hai đại học, cô và anh học cùng trường, anh hơn cô hai khóa, tình yêu của họ được mọi người ngưỡng mộ.

Ra trường hai người đều tìm được công việc ổn định, thu nhập cũng không tồi.

Gia đình hai bên cũng mong muốn hai người tổ chức đám cưới, cô và anh quyết định tổ chức đám cưới thực ra trước đó anh đã có màn cầu hôn lãng mạn với cô nên thấy gia đình hai bên thúc giục anh cùng cô thuận nước đẩy thuyền tổ chức một đám cưới lãng mạn, hạnh phúc.

Tổ chức đám cưới xong, hai vợ chồng cô mua một căn nhà chung cư để ở cho tiện công việc vì hai người đều là người tỉnh lẻ học xong lại có công việc ở Hà Nội nên hai người quyết định mua nhà để ổn định cuộc sống của mình.

Vì mua nhà nên cả hai có một khoản vay, cũng thống nhất trước với nhau để đảm bảo cho con cái có cuộc sống tốt đẹp nên cả hai đã đi đến quyết định chung là thêm hai năm sau thì có con.

Cả hai vợ chồng bắt đầu “điên cuồng” kiếm tiền, thời gian hai bên ở bên nhau càng ngày càng ít.

Duy trì cuộc sống ấy được hơn một năm, bố mẹ hai bên thúc giục vợ chồng nên sớm có con nhưng vì dự định cũng như thống nhất trước, cả hai không khó để thuyết phục cha mẹ đồng ý để hai người qua thêm năm nữa thì có con.

Cuộc sống mang gánh nặng cơm, áo, gạo, tiền đã đẩy con người đi xa hơn những gì mà người ta nghĩ. Họ không phải là không yêu nhau mà họ đã bỏ quên nó không làm mới nó, ai cũng muốn sự nghiệp của mình thành công mang cái cớ vì cuộc sống tương lai mà hai người xảy ra sự xa cách.

Loading...

Cô được thăng chức trở thành trưởng phòng phòng kinh doanh, công việc cũng từ đó mà yêu cầu cô phải đi công tác nhiều hơn không còn có thể thường xuyên dành thời gian cho gia đình cũng không còn nói lời yêu thương mà đều là nói đến công việc đến nỗi lo cơm áo, là những lời than trách.

Anh cũng bận rộn công việc cũng không có thời gian để ý đến cô, áp lực công việc khiến không quan tâm cô cũng không còn chịu nổi những lời than trách của cô nữa.

Rồi dần dần hai người cãi nhau nhiều hơn, ai cũng có cái lý của mình nhưng không một ai nhượng bộ, không ai muốn là người thay đổi trước, cải thiện tình hình này, cuối cùng một kết thúc thật buồn là họ chia tay nhau.

Không phải họ không còn yêu nhau mà là họ không bỏ được cái tôi của mình.

Loading...