Con nhỏ khát sữa, con lớn khóc đòi mẹ, từng có đêm anh Tùng (Bắc Ninh) bất lực chỉ biết ôm hai con, rồi khóc như đứa trẻ.

Vợ ngoại tình, bỏ con lại cho anh, một mình anh phải nuôi 2 đứa con nhỏ, nhưng cũng không đi bước nữa.
Hai năm sau khi ly hôn, anh Tùng (30 tuổi) và hai con đã ổn định lại cuộc sống. Anh vừa kiếm được một công việc hành chính để có nhiều thời gian hơn cho hai con, thay vì trực tiếp quản lý cửa hàng tạp hóa như trước. Dưới đây là chia sẻ của anh Tùng về thất bại trong cuộc hôn nhân đã qua.

Tôi và vợ cũ làm cùng công ty xây dựng nhưng chỉ quen nhau khi một lần công ty điều người lên Bắc Giang hỗ trợ dự án. Đó là lần đầu tiên hai đứa trò chuyện với nhau. Tôi thấy cô ấy thấy thân thiện, hai đứa nói chuyện rất vui vẻ.

Ảnh minh họa

Sau khoảng ba tháng, cô ấy nhắn tin nói yêu tôi. Tôi lúc đó đang độc thân nên đã nhận lời. Yêu nhau một thời gian thì tôi dẫn cô ấy về ra mắt. Bố mẹ tôi rất quý cô ấy. Mẹ thương cô ấy con gái một mình đến Bắc Ninh lập nghiệp nên bảo dọn về nhà tôi ở, để khỏi phải thuê trọ. Chúng tôi yêu thêm vài tháng nữa thì làm đám cưới, vào cuối năm 2012.

Cưới xong một thời gian vợ tôi sinh con nên nghỉ hẳn việc. Để cô ấy đỡ buồn chân tay, bố mẹ tôi mở cho một cửa hàng tạp hóa tại nhà, vừa bán hàng nhỏ lẻ, vừa chăm con. Tôi từ lúc có vợ con cũng học được cách hạn chế chi tiêu, mỗi tháng gửi vào tài khoản vợ 15 triệu đồng.

Tính chất công việc xây dựng hay phải trực và công tác xa, nên thời gian tôi ở bên vợ con thực sự rất ít. Năm 2014 vợ tôi mang bầu lần hai, trong khi công việc của tôi phải đi xa nhiều hơn. Có khi đi công tác vài tháng mới về. Thật sự tôi bận bịu công việc mà ít dành thời gian được cho vợ con, cố gắng lắm thì mỗi ngày chỉ gọi về cho vợ được một lần.

Có thể vì thế cô ấy chán mà bắt đầu làm quen với những người đàn ông khác qua mạng xã hội. Một lần về nhà tôi thấy trong điện thoại của cô ấy có tin nhắn với vài người đàn ông lạ. Tôi ghen ầm lên tra khảo vợ. Cô ấy giải thích chỉ là mối quan hệ bạn bè. Tôi thì nghĩ mình đi làm xa, vợ ở nhà với hai con vất vả, nên càng thương vợ hơn.

Nhưng thật sự không ngờ được người mình một mực yêu thương lại nhẫn tâm lừa dối tôi…

Đợt ấy, vợ tôi hay gửi con lại cho ông bà nội, nói có việc cần ra ngoài. Vài lần như thế nên mẹ tôi sinh nghi. Ngày chứng kiến vợ bên người đàn ông khác, vai kề vai, tôi đã muốn hủy hoại cả hai con người đó. Tôi cũng từng tìm cách trả thù vợ, song nghĩ tới con tôi lại không đành.

Lúc bình tĩnh lại, tôi thấy giải pháp tốt nhất là ly hôn. Tôi đệ đơn lên tòa và xin được quyền nuôi các con. Khi đó tôi cũng nói chuyện nặng nhẹ với vợ, việc cô ấy đi tìm hạnh phúc mới tôi sẽ không trách nữa, chỉ xin vợ để tôi nuôi con, bởi nếu cô ấy đi bước nữa, hai con tôi sẽ khổ. Vợ tôi buộc phải đồng ý.

Cuộc sống không có bàn tay người phụ nữ ban đầu thật sự quá khó khăn. Lúc đó con gái lớn chưa được 3 tuổi, con nhỏ 14 tháng. Tôi xin nghỉ làm ở nhà chăm con. Hai đứa con nhớ mẹ khóc ròng cả đêm. Nhất là đứa nhỏ khát sữa, mua nhiều loại sữa hộp mà con không uống. Nhìn con sụt cân liên tục, lòng tôi đau như cắt.

Nhiều đêm nghe con khóc thật là đau. Đã có đêm con quấy quá, tôi thật sự chỉ biết ôm hai con mà khóc như trẻ nhỏ.

Khó khăn nhất là lần con bị viêm phổi phải nằm viện nửa tháng trời. Tôi và mẹ đẻ thay nhau chăm. Đang thảnh thơi đi làm, giờ phải bỏ việc chăm con, mọi thứ với tôi đều bỡ ngỡ. Thời điểm đó tôi những tưởng không thể qua được.

Thế mà gần 2 năm đã qua, cuộc sống của ba bố con đã đi vào guồng ổn định. Tôi thành thạo việc đi chợ, nấu cơm, giặt giũ, kể cả tắm rửa, chơi với con trai, buộc tóc cho con gái. Mới đây tôi xin được việc hành chính trong công ty tư nhân gần nhà, nhờ thế mà có nhiều thời gian hơn để đưa hai con đi chơi. Cửa hàng tạp hóa thì tôi thuê người bán.

Loading...

Vợ cũ của tôi mấy tháng trước đã theo chồng sang Nhật, trước đó cô ấy cũng thi thoảng về thăm và mua quà cho các con. Tôi và cô ấy cũng không còn gì để ngại, giờ coi nhau như bạn bè.

Tất cả là nhờ có con, mọi oán hận trong tôi đều được hóa giải, bởi vì dù sao đó cũng là người mà con gọi là mẹ. Tôi thì chỉ muốn các con sống hạnh phúc, nên sẽ không gieo vào chúng nỗi đau bị mẹ bỏ rơi.

Con gái đầu càng lớn, sẽ có nhiều việc bố cũng không thể thay thế được mẹ. Nhưng tôi sợ đi bước nữa người đó không hiểu được cho mình, không yêu thương con mình như mình thôi.

 

Loading...