Nhân lúc tôi đi công tác, vợ đã đưa người tình về sống chung như cặp vợ chồng. Khi tôi bắt được quả tang tưởng vợ sẽ hối lỗi, nào ngờ cô ấy còn xin tôi buông tha và để cô ấy được bên nhân tình.
Nhắc đến câu tình đau lòng này, tôi đau lắm khi phát hiện vợ ngoại tình. Sao con người ta thay đổi cũng chỉ vì đồng tiền. Bao nhiêu năm chung sống, đầu gối tay ấp, tiếng nói cười của trẻ thơ cũng không bằng giá trị đồng tiền đó hay sao?

Là một gia đình lao động bình thường, điều kiện vật chất từ bé đã thua kém nhiều bạn bè nhưng tôi không bao giờ xấu hổ vì thiếu thốn. Cha mẹ tôi là những người lương thiện bình thường cũng rất tiết kiệm, biết cách chi tiêu như thế nào cho hợp lý, mà cũng không để tôi phải thiếu thốn gì.
Sống từ bé với bố mẹ tôi quen tiết kiệm không tiêu phung phí vào những việc vô bổ. Em quen tôi, yêu nhau được một thời gian em nói tôi keo kiệt ki bo và cũng có lần muốn chia tay.
Tuy nhiên, sau khi tìm hiểu thêm, cô ấy cảm thấy tôi là người thích hợp cho gia đình nên đồng ý làm đám cưới. Nhưng khi lấy nhau về mới biết tôi và vợ có cách sống, cách tiêu tiền trái ngược nhau.
Những việc rất nhỏ trong gia đình cũng khiến chúng tôi dễ dàng mặt nặng mày nhẹ với nhau. Ví dụ như, tôi thích để nước rửa rau, rửa mặt lại để dội nhà vệ sinh nhưng vợ tôi rửa mặt cũng không tiết kiệm nước, cứ mở vòi xối xả đến cả 10 phút. Cô ấy luôn thích gì làm nấy, cũng không bao giờ nghe lời tôi.
Hoặc, nếu tôi mà ngồi xem ti vi ở phòng khách thì sẽ tắt đèn ở phòng ngủ nhưng vợ tôi ngược lại, cô ấy không bao giờ tắt đèn khi không dùng. Nếu còn cơm thừa, tôi sẽ để lại bữa sau ăn, vợ tôi lại nói rằng như thế sẽ không còn ngon nữa và đổ đi hết. Tôi cả năm chẳng mua quần áo mới, vợ tôi thì cứ cách 2 đến 3 ngày lại mua.
Khi tôi không hài lòng, trách cô ấy tiêu xài hoang phí, cô ấy lại cãi rằng, tôi sống chẳng có chút thú vị gì, chẳng có chút tình cảm nào, làm việc để sống chứ không phải sống là để làm việc.
Nhiều lần cãi vã vì không đi được đến thống nhất dù những việc rất nhỏ. Nhưng rồi 2 bên đều nhẫn nhịn, chuyện tình cảm vẫn đang rất ổn định.
Đáng tiếc, đời luôn có những bất ngờ không mong đợi. Mới đây, khi công ty cử tôi đi công tác khoảng 3 tháng ở thành phố khác, cuộc hôn nhân của tôi đã bắt đầu rẽ sang trang khác,
Khi quay về nhà, tôi đau đớn phát hiện ra vợ mình ngoại tình với người bạn thân, thường xuyên đến nhà tôi chơi và ăn cơm.
Nói về anh ta thì có bốn chữ để miêu tả rất đúng, đó là ham ăn lười làm. Cũng bởi bản tính này nên vợ cũ của anh ta không chịu nổi, phải đệ đơn ra tòa ly hôn. Những năm gần đây, anh ta kiếm được ít tiền, ngày thường thích đi siêu thị mua ít đồ ăn và rượu đến nhà tôi nhậu. Tôi không phải là người đa đoan, chỉ nghĩ anh ta đơn giản là đến nhà tôi ăn cơm, bạn bè trò chuyện cho tăng thêm tình cảm.
Ai ngờ vợ tôi nhận chút đồ ăn anh ta mua đến, nghĩ rằng anh ta ăn tiêu hào phóng nên đã nảy sinh tình cảm. Nhân lúc tôi đi công tác, cả hai đã gian díu với nhau, công khai qua lại, chung sống như vợ chồng.
Tôi như chết lặng khi bắt quả tang vợ và nhân tình đang làm những việc sai trái. Nhưng rồi cô ấy không chút hối lỗi, ngược lại còn xin tôi hãy buông tha và thả tự do cho cô. Cô ấy nói sống với tôi quá nhàm chán, hãy cho cô ấy được giải thoát sau sự lựa chọn sai lầm này, cho cô ấy được về bên với nhân tình.
Tôi biết, vợ tôi đang mờ mắt vì những viễn cảnh tươi đẹp, lãng mạn mà kẻ thứ ba kia vẽ ra nên mặc dù rất giận, rất thất vọng, tôi vẫn thực sự không muốn ly hôn với cô ấy, cũng không muốn con tôi chịu cảnh sống thiếu mẹ.
Tôi vẫn cho vợ thời gian để cô suy ngẫm ra tất cả. Những thứ hào nhoáng trước mắt sẽ vụt tắt bất cứ lúc nào vì vậy mong thời gian không lâu vợ sẽ nhận ra và quay về bên bố con tôi