Khi lấy chồng ai cũng mong sẽ được chồng và gia đình chồng yêu thương. Em cũng vậy, quả đáng tội lấy chồng em cũng không hẳn vì yêu nhưng khi về nhà chồng được chăm sóc quan tâm em mừng lắm, đặc biệt là khi em mang thai gia đình nhà chồng lại càng chăm sóc em hơn. Những tưởng em thật sự may mắn và hạnh phúc cho tới khi em vô tình nghe được cuộc nói chuyện của bố mẹ chồng….

Vì trót dại, em yêu từ năm 18 tuổi nhưng rồi bị bỏ. Lúc đó bố mẹ em mắng nhiếc em ghê lắm, họ nói em làm mất mặt họ. Sau đó họ mai mối cho em một người bạn làm ăn cùng với bố. Anh ta hơn em 8 tuổi. Vì nhìn cũng hiền lành nên mặc dù không yêu, lại có chút áp lực mặc cảm tù chuyện cũ, rồi chuyện gia đình nên em cũng ậm ừ lấy cho xong chuyện.

Sau khi kết hôn được 2 tháng thì em có bầu. Bố mẹ chồng và chồng vui lắm. Ông bà chăm sóc cung phụng và không bắt em làm bất cứ việc gì. Em cũng chẳng có công ăn việc làm nên chỉ ở nhà quanh quẩn nội trợ phụ mẹ chồng rồi chờ chồng về.

Cuộc sống hiện tại dường như đã quá ưu ái cho em sau những vụn vặt mà em phải gánh chịu trước đó. Nhiều khi nghĩ thôi cũng là an ủi. Thế nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy.

mẹ chồng nàng dâu, nghe lén câu chuyện, khám thai
Ảnh minh họa
Cho tới ngày hôm đó, khi đứa con trong bụng em được 3 tháng. Bố mẹ chồng sốt sắng đưa em đi viện siêu âm. Trong lúc đi vệ sinh ra chờ kết quả, em vô tình nghe lén được câu nói của mẹ chồng nói với bố chồng “nếu là cháu trai thì tôi còn chăm sóc tử tế chứ là cháu gái thì thôi trả nó về nơi sản xuất. Con bé này trước kia thấy bảo yêu đương thằng nào rồi bị bỏ. Nói chung là tôi chỉ quan tâm đến cháu tôi thôi“. Nghe đến đó mà tim em thắt lại, em lập bà lập bập ra phí cầu thang, bất cẩn thế nào trượt chân rồi ngã nên bị sảy thai.

Kể từ ngày đó, bố mẹ chồng và cả chồng em nữa thay đổi hẳn thái độ. Họ đối xử với em chẳng khác nào người ở. Suốt ngày mắng nhiếc, đay nghiến em. Thậm chí còn gọi điện cho bố mẹ em nói bố mẹ em không ra thể thống gì. Nỗi đau mất con lại thêm cơ thể mệt mỏi, em thực sự không còn đủ sức để thanh minh hay đôi co.

Vấn đề ở đây là ông bà cũng không cho em về nhà đẻ, họ nói răng em phải bù lại những tháng ngày bà đã chăm sóc, cung phụng em trước đó. Lão chồng em thì đi biền biệt chẳng một câu bênh hay an ủi nào.

Loading...

Em thực sự thấy cuộc đời mình bế tắc tột độ. Em không biết phải làm sao như thế nào nữa. Em sắp không chịu nổi nữa rồi, xin cho em lời khuyên với.

Loading...